Có đủ nguyên thần lực duy trì, bia Thông Huyền Linh Tàng đại phát thần uy, điên cuồng thôn phệ công kích nguyên thần, sau đó hóa thành nguyên thần lực tinh thuần nhất bổ sung cho Tam hoa nguyên thần, dưới tình huống bên này giảm bên kia tăng, Dương Thiên Vấn dần dần hóa công kích nguyên thần thành vô hình.
Dương Thiên Vấn thu phục uy hiếp của công kích nguyên thần, nhưng không có bất kỳ cảm giác lơ là nào, bởi vì uy hiếp trí mạng chân chính còn là thiên lôi khủng bố tới từ bên ngoài.
Dương Thiên Vấn có thể cảm giác được, chân lực pháp tắc của năm đại pháp tắc khổ tu trong mấy ngàn năm đang bị tiêu hao cuồn cuộn không ngừng, trong lòng không khỏi có chút đau lòng, nhưng lại không có bất kỳ biện pháp gì, bởi vì nếu không làm như vậy, chỉ sợ ngay cả mạng nhỏ cũng không giữ được. Mặc dù đau lòng, Dương Thiên Vấn cũng không có bất kỳ do dự nào, pháp lực không có có thể tu lại, dù sao có Thời không bảo tháp, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian. Khổ tu ba vạn năm, tu luyện ở trong tháp chỉ bằng ba mươi năm ở bên ngoài, không tính là gì. Nghĩ tới đây, tâm tình của Dương Thiên Vấn cũng tốt hơn một ít.
Dương Thiên Vấn biết cho dù tiếp tục như vậy, mình cũng không thể chống đỡ nổi đến lúc thiên lôi hao hết, vội liên hệ với Tiểu Bạch: "Mau đem lực lượng của ngươi cho ta mượn ".
"Được, lão đại". Tiểu Bạch vội đem lực lượng của mình thông qua huyết khế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010792/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.