"Được rồi. Minh Nguyệt tiền bối. Những người đó đâu?" Dương Thiên Vấn quay sang Minh Nguyệt Ma Cầm phải nói là Luân Hồi Chi cầm hỏi.
"Bọn họ đang trong bảo tháp. Bên trong đó ta đặt rất nhiều Thần giới mật thuật và thần đan", thanh âm Minh Nguyệt từ trong cầm phát ra.
"Bí cảnh này cứ mười vạn năm lại mở ra. Lẽ nào ngươi không sợ tin tức truyền ra khiến cừu nhân Sáng Tạo Chủ Tể tới sao?" Dương Thiên Vấn kỳ quái hỏi thăm.
"Không sợ bởi vì hắn tới không được. Thượng cổ nhất chiến kia thật là kinh thiên động địa. Mười bốn vị Chủ Tể đều bị phong ấn, còn lại toàn bộ đều lâm vào ngủ say. Năm đó bát hoàng giả, ngoại trừ Sáng Tạo ra thì không ai còn sống, có thể bọn họ cũng dựa vào pháp bảo của mình mà lưu lại một cơ hội cũng không chừng, thế nhưng mấy Chủ Tể còn sống thì đều bị thương nặng mà ngủ say. Nhiều lắm thì chỉ lưu lại phân thân mà thôi". Minh Nguyệt tự tin nói: "Trừ phi bản thể hắn phù xuống còn chỉ dựa vào phân thân cấp Thần Vương thì không thể tới bí cảnh này được? Hơn nữa làm sao hắn có thể tính toán ra nơi bí cảnh tọa lạc chứ?".
"Có phải là bọn họ không tham gia tranh đoạt nữa à?" Thiên Vấn sắc mặt cổ quái hỏi.
"Sai rồi. Chính là bởi vì để hơn mười vạn năm nữa tranh đoạt nên bọn họ mới cần ngủ say". Minh Nguyệt nói.
Thiên Vấn nghe thì hiểu. Đại bộ phận đều đang ngủ say chữa thương nên không đến lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010696/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.