“Nếu trong nửa tiếng nữa mày không tìm được con cá đó, vậy thì mày chính là con cá đó.”
Trần Lập trước giờ không cảm thấy mình là cá, ít nhất tại Cúc thành, hắnchưa từng có cảm giác này, hơn nữa hiện tại hắn cũng tìm được con cá đórồi… thậm chí không chỉ một con, ghế trên ghế dưới có thể nói đều là cá, chính là đối diện với cái tên gương mặt xanh tím đó, cũng có lẽ là cá,nhưng không biết tại sao, hắn lại có một cảm giác thấp thỏm.
Nókhông phải hoàn toàn là bất an, mà có cảm giác không thuận, không còncảm giác thuận lợi, hoàn toàn nắm chắc trong tay như bình thường.
Hắn nhìn bài riêng của mình, một con 9 rô và một con J rô, mà ba lá chunglà con 2 rô, 9 chuồn và K bích, chỉ cần có thêm một con Q, hắn có thểghép ra sảnh, đây là cách có phần thắng rất lớn trong bài poker Texas,đương nhiên, cũng có tỉ lệ thua bài rất lớn, dù sao hắn không thể ghépra thùng. (Ở đây, nếu muốn có sảnh, phải có thêm một con Q, và một con10, nhưng chỗ này tác giả viết thiếu, đã có độc giả đặt câu hỏi nhưngtác giả vẫn chưa trả lời.)
Hắn nhìn người ghế dưới một cái, người đó đứng ngồi không yên, khó chịu như mọc gai trên mông, lại nhìn sangngười ghế trên, sắc mặt người đó thì rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt phátsáng, nhìn chằm chằm bàn bài, rõ ràng đã lấy được bài không tồi.
“Có lẽ trong tay hắn có đôi.” Trần Lập suy ngẫm, “Nếu đôi của hắn là 2, 9, K, vậy chính là xám chi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-bai-cuoi-cung/51367/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.