Nếu không thực sự đến, thì sẽ có hiểu biết rất chệch về Macao.
Vì phim bài thập niên 90, mọi người sẽ cho rằng nơi này huy hoàng tránglệ. Nếu xem một chút báo, thì sẽ cho rằng nơi này tràn đầy hài hòa, à,không phải nói là hoàn cảnh ở đây, mà là nói người bản xứ Macao, trongmột vài bài báo, cư dân bản địa Macao phần nhiều đều có quan hệ phức tạp với sòng bài, nhưng bọn họ sẽ không chơi bài, đặc biệt là nhà cái, sẽcàng không tham gia.
Trong những bài báo đó, bọn họ có tiền lương kinh người, tiền boa kinh người, phúc lợi kinh người. Tóm lại khi nhìnnhững văn chương đó, thậm chí sẽ khiến người khác có cảm giác nuối tiếcrằng ‘sao mình không phải sinh ra ở đó’.
Đương nhiên trừ nó ra,Macao còn có pê đê, các biểu diễn sắc tình mới mẻ kích thích, mà khighép tất cả lại với nhau, lại cho người ta cảm giác hài hòa hỗn loạn,nhưng chân chính tới Macao rồi, sẽ biết mình sai lầm cỡ nào.
À, đương nhiên không phải không tốt, chỉ là, hoàn toàn khác với trong tưởng tượng.
Hồng Kông đã đủ nhỏ rồi, mà Macao lại càng nhỏ, nhỏ tới mức mấy điểm thắngcảnh nổi danh hoàn toàn có thể bước vài bước là xong hết. Mà chỗ ngoàisòng bài ra, thì giống như thành phố nhỏ bình thường.
“Cậu hai,đây là phòng cậu đặt, vô cùng xin lỗi, hiện tại chỉ còn một phòng thôi.” Quản lý George của khách sạn Sharon, đưa Trương Trí Công tới trước cửaphòng đã đặt, mở cửa phòng, cong người nói.
“Không sao, thời kỳ đặc biệt mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-bai-cuoi-cung/1978295/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.