Bản thân cô đang nghĩ là do chính mình tham lam, hoặc có lẽ là do cô mơ mộng. Mơ mộng rằng mỗi sáng thức dậy đều ở trong vòng tay ấm ấp đó, mùi hương trầm nhàn nhạt, một cái hôm nhẹ nhàng lên trán, nhưng có lẽ đó chỉ là tham luyến của riêng cô.
Buổi tối cô lười nhác nằm trên chiếc ghê sô pha nhỏ nơi phòng khách, vừa xem ti vi vừa ngồi bấm điện thoại, trang cá nhân điện thoại của cô cũng không có gì nhiều, thi thoảng lại gửi cho Nhậm Tương vài tin nhắn cũng chỉ là hỏi thăm mọi chuyện gần đây, Nhậm Tương khuyên cô nên nghỉ ngơi một thời gian, không nên quá lo lắng về công việc.
Rồi xong sau đó một mình nằm nghĩ về những chuyện đã qua, lại ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Sáng hôm sau Thích Vy tỉnh dậy, mơ màng rúc thật sâu vào sự ấm áp bên cạnh, mùi hương trầm nhàn nhạt quen thuộc khiến cô thoải mái hơn, nhẹ nhàng không muốn buông tay ra khỏi bộ ngực rắn chắc đó. Nhưng lý trí của cô đã trở lại, cô giật mình ngồi dậy nhìn người đàn ông đang nằm bên cạnh mình, cả thân trần phía trên rắn chắc, điều này khiến cô ngạc nhiên hơn cả. Đầu óc buộc phải nghĩ lại những chuyện đã sảy ra, nhưng cô vẫn không hiểu làm sao anh có thể vào được nơi này.
- Sao anh lại ở đây? - Thích Vy kinh ngạc lên tiếng.
- Đi vào?
- Anh phá cửa nhà tôi sao?
- Anh mở, ngủ thêm chút nữa đi.
Thích Vy yên lặng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-anh/3440747/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.