Hắn khẽ cười, cầm lấy ba lô của cô rồi bước nhanh ra ngoài không cho cô có cơ hội từ chối.
Hắn chính là bá đạo như vậy, cô cũng là lần đầu tiên biết một mặt này của hắn.
Nhưng hắn như này mới đúng là hắn không phải sao?
Nhìn bóng lưng Lữ Thiên Luân khuất dần, Doãn Khả Vy buông lỏng bản thân, phiến môi khẽ cong lên, bước theo hắn rời khỏi phòng hội nghị.
Trong một đám đông bên dưới, một ánh mắt sắc bén nhìn theo dáng cô dần khuất.
Hắn chính là ngập tràn hứng thú đối với Doãn Khả Vy. Trong lòng hắn lúc này chợt nảy lên ý nghĩ muốn chinh phục.
Lại nhìn bóng lưng gã nam nhân kia, khoé môi hắn nhếch lên, thầm nói: "Lữ Thiên Luân, tôi với cậu, để xem ai thắng trước."
Khoé miệng hắn nở nụ cười tà mị.
Cuộc đi săn chính thức bắt đầu.
Đi theo Lữ Thiên Luân đến bãi đỗ xe, lồng ngực Doãn Khả Vy đánh trống liên hồi.
Này không phải nói cô và hắn sẽ đi cùng nhau, sẽ ở rất gần rất gần hay sao? Lại còn đánh lẻ tựa như đang bí mật đi hẹn hò í.
Hắn đang nghĩ cái gì vậy trời?
Cô còn đang mải mê đắm chìm trong dòng suy nghĩ của bản thân thì Lữ Thiên Luân đã dừng xe trước mặt cô rồi.
Thấy cô còn đang thả hồn trên mây, hắn dựng chân chống xe bước xuống, lấy chiếc nón bảo hiểm dự bị vẫn được để trong cốp nhẹ nhàng đặt trên đầu cô rồi cài chốt.
Một tiếng "tạch" bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ai-cua-ai-khac-biet-sao/2778479/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.