Được Lữ Thiên Luân đồng ý, Doãn Khả Vy đi đến chỗ La Trọng Huy, mặt không biểu cảm lên tiếng: "Tôi muốn nói chuyện với cậu."
La Trọng Huy hơi sửng sốt, đưa mắt nhìn về phía thanh niên nào đó mặt hằm hằm đen thui một mảng.
Khoé miệng hắn nhếch lên nở nụ cười khiêu khích sau đó mới thu hồi tầm mắt nhìn người đang đứng trước mặt, nhẹ gật đầu: "Được, em muốn đi nơi nào?"
"Qua phòng kế bên đi."
Dứt lời, Doãn Khả Vy không thèm nhìn vẻ mặt dương dương tự đắc của hắn, cứ thế rời khỏi nơi này, tiến về phòng học kế bên.
La Trọng Huy nhìn theo bóng lưng cô rời đi, sau đó cũng nhanh chóng bước theo sau.
Không ngồi xuống bất cứ chiếc ghế nào trong phòng, Doãn Khả Vy chỉ tựa nhẹ vào cạnh bàn, cất giọng lạnh nhạt: "La Trọng Huy, cậu muốn thế nào mới chịu buông tha cho tôi?"
Hắn bắt chước động thái của cô, tựa vào cạnh chiếc bàn gần cô nhất, ánh mắt sâu không thấy đáy nhìn thẳng vào mắt cô, hỏi ngược lại: "Em muốn tôi phải thế nào thì em mới chấp nhận tôi?"
Mày liễu Doãn Khả Vy nhăn lại. Cô đang hỏi hắn, hắn không trả lời thì thôi còn hỏi ngược lại cô là thế nào?
"Cậu đâu phải không biết tôi cùng Lữ Thiên Luân là một cặp, hà cớ gì cứ thích xen vào giữa chúng tôi?"
Hắn nhún nhún vai: "Hai người như thế nào tôi vốn không quan tâm. Tôi chỉ biết tôi thích em, cho nên tôi theo đuổi em. Vậy thôi!"
"Tôi đã nói tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ai-cua-ai-khac-biet-sao/2778444/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.