Gương mặt nam tính phóng đại trước mắt khiến Doãn Khả Vy trợn tròn mắt, theo phản xạ tự nhiên lùi về sau ba bước, miệng mấp máy nói không thành câu: "Anh anh anh... Sao lại là anh?"
Nụ cười trên môi Lữ Thiên Luân vẫn chưa tắt, tròng mắt nhìn cô đầy hứng thú: "Vì sao không thể?"
Vì sao không thể ư? Chính cô cũng muốn biết nhưng ai có thể trả lời cho cô đây?
Cô cười méo mó: "Hội trưởng, anh hỏi em, em biết hỏi ai?"
"Đương nhiên hỏi anh. Hỏi anh đi, anh trả lời cho."
Trên trán Doãn Khả Vy xẹt qua ba vạch đen. Hắn đây là đang trêu chọc cô có phải không? Lữ Thiên Luân mà cô biết có khi nào ngả ngớn như vậy hay chưa? Hình như có mà hình như không!
Lữ Thiên Luân của bảy năm trước chưa từng lộ ra vẻ mặt không đứng đắn nhưng Lữ Thiên Luân trong giấc mơ của cô thì chính là dáng vẻ của hiện tại. Nói đúng hơn là hắn chỉ chưng ra bộ mặt ấy trước mặt cô mà thôi.
Một Lữ Thiên Luân như thế này thật khiến cô không biết phải xử sự như thế nào cho phải.
Được rồi, muốn cô hỏi thì cô sẽ hỏi, mong là hắn sẽ trả lời hết toàn bộ để cho đầu óc cô được khai thông đi. Có trời mới biết trong đầu cô lúc này loạn như thế nào, còn rối hơn mớ bòng bong nữa.
"Vì sao anh lại trở thành Giám đốc điều hành L&L?"
Hắn nhún vai một cái, bày ra dáng vẻ đĩnh đạc trả lời: "L&L là sản nghiệp của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ai-cua-ai-khac-biet-sao/2778291/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.