Nụ hôn dài kết thúc, Doãn Khả Vy hô hấp khó nhọc xụi lơ trong lòng Lữ Thiên Luân, mà hắn dường như vẫn còn luyến tiếc, tay đưa lên vân vê cánh môi sưng đỏ của cô, ôn nhu cất giọng: "Vy Vy, làm bạn gái anh nhé!"
Cảm giác lâng lâng từ nụ hôn sâu chỉ mới dịu xuống, câu nói của hắn giống như giáng cho cô thêm một đòn tê liệt, toàn thân lập tức cứng đờ.
Không thấy người trong lòng có phản ứng gì, Lữ Thiên Luân lập tức buông cô ra để có thể nhìn rõ ràng biểu cảm trên mặt cô. Hắn tỏ ra vô cùng kiên nhẫn lập lại câu nói ban nãy: "Vy Vy, làm bạn gái anh nhé!"
Bị ánh mắt sâu thẳm cùng sự chân thành của hắn bao lấy, Doãn Khả Vy càng thêm sững sờ, không dám tin vào những gì mình đang thấy đang nghe. Giấc mộng của cô thế nhưng đã trở thành hiện thực, tuy thời gian và thời điểm có sự khác biệt nhưng bản thân cùng lời nói của hắn lại giống hệt nhau. Cô có phải nên mừng đến khóc luôn hay không?
"Em..."
Câu nói "em đồng ý" mà cô muốn như thế nào lại không thể phát ra thành lời.
Lữ Thiên Luân ánh mắt vẫn xoáy sâu vào gương mặt cô càng làm cho cô thêm phần bối rối khó có thể kiềm chế cảm xúc.
Hắn giống như hiểu được tâm tình của cô, hai bàn tay to lớn ôm trọn lấy gương mặt cô, miệng khẽ cười: "Chỉ cần gật đầu là được."
Câu nói không đầu không đuôi của hắn hệt như ma chú thôi miên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ai-cua-ai-khac-biet-sao/2778276/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.