Sau một hồi tìm kiếm, gã đàn em được Chu Bân giao nhiệm vụ liền chưng ra bộ mặt hớn hở: "Lão đại, cô ta đúng là Tổng tài này."
Chu Bân cầm lấy điện thoại trên tay gã chăm chú đọc những gì viết trên đó. Xong, gã đưa lại điện thoại cho đàn em, nhìn Doãn Khả Vy hỏi: "Những gì cô vừa nói sẽ giữ lời sao? Chúng tôi có thể tin cô không hay khi tôi thả cô rồi thì cô sẽ báo cảnh sát?"
Doãn Khả Vy tuy vẫn còn chút sợ hãi nhưng hiện tại tình hình có vẻ khả quan hơn nên nỗi sợ hãi cũng dần vơi đi. Cô cố gắng tỏ ra bình tĩnh nhất có thể, cùng đối phương đạt đến thoả thuận chung. Tiền kiếm nhiều cũng chẳng tiêu hết, mạng sống và sự trong sạch vẫn nên được ưu tiên hàng đầu.
"Tôi là dân kinh doanh, tiền không thiếu. Lại nói tôi là phụ nữ, một mình cũng không thể chống lại các anh. Thứ tôi cần là người đứng phía sau sai các anh bắt tôi. Cho nên, nếu tôi không thực hiện đúng những gì đã nói, các anh có thể lại một lần nữa bắt tôi không phải sao? Tránh được một lần chứ làm sao tránh được cả đời. Các anh thử nghĩ xem?"
Chu Bân nghe vậy cũng đã xiêu lòng hơn một nửa. Đám đàn em cũng mỗi kẻ thêm một câu, cuối cùng cũng thống nhất ý kiến.
"Được, chúng tôi đồng ý giao dịch này."
Doãn Khả Vy vui vẻ gật đầu: "Vậy, trước có thể cởi trói cho tôi hay không? Bị trói thế này thực sự vừa đau vừa khó chịu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ai-cua-ai-khac-biet-sao/2778083/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.