Cậu ấy đang xử lý vết thương tôi. Tôi nói với cậu ấy rằng mình muốn uống rượu. 
Cậu ấy bảo, không được, hiện giờ anh đang dưỡng thương, rượu không tốt cho thân thể của anh đâu, hơn nữa… 
Sau đó cậu ấy quang quác nói ra một đống tác hại của rượu. 
Tôi ngắt lời cậu ấy, bảo rằng, gần đây tiếng Ý của cậu đã tốt hơn nhiều so với đợt trước rồi. 
Cậu ấy hơi sửng sốt, sờ sờ cái gáy, nở một nụ cười cực kỳ ngại ngùng, dạo này ngày nào tôi cũng dành một chút thời gian để học tiếng Ý, anh có thể nhìn ra được sự tiến bộ của tôi, thật sự là tốt quá rồi. 
Đúng vậy, quả thật là tốt hơn rất nhiều rồi, tôi muốn uống rượu. 
Không được. Vẻ mặt cậu ấy nghiêm túc, nói như đinh đóng cột. 
Giữa trưa, cậu ấy bón cơm cho tôi, ăn được hai miếng là tôi đã không thể ăn thêm được nữa rồi, tôi nói tôi không muốn ăn nữa. 
Cậu ấy nắm chặt thìa, tay hơi run, nói, chẳng lẽ vì tôi không để anh uống rượu nên anh mới giận tôi, nên không muốn ăn cơm sao? 
Sao cậu ấy lại có ý nghĩ như vậy chứ, hành động này thật giống như một cô gái nhỏ. 
Nhưng ngẫm lại thì cũng đúng thật, không uống rượu vào, ăn gì cũng không có cảm giác, tuy vị rượu kia kỳ thật cũng chẳng khác gì nước đái của ngựa, nhưng dù sao cũng uống quen rồi, không nếm được một tí là lại thấy khó chịu. 
Vậy cậu mang cho tôi 2 bình đi. Tôi nói. 
Cậu ấy nắm chặt hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky/2406075/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.