Đã gần ba tháng kể từ ngày đầu tôi đi dạy.
Gần đây dù thời tiết đã dần ấm lên nhưng về đêm vẫn lạnh. Mấy hôm trước trong lúc ngủ, tôi lại sơ sẩy để lộ chân ra khỏi mền, sáng dậy liền bị cảm. Lần cảm này so với những lần trước hình như có phần nặng hơn. Dù đã uống thuốc nhưng hôm nay bệnh của tôi càng trở nặng, mũi nghẹt đặc và họng đau rát, ăn vào vài lát bánh mì cũng bị nôn ra.
Tám giờ, tôi mệt mỏi ra khỏi nhà. Cô hiệu trưởng vừa gọi điện thoại nhắc tôi lên trường ký tiếp hợp đồng.
Nhờ cô Nga xin nghỉ đến hết năm học, tôi được kéo dài thời hạn dạy thêm vài tháng. Hợp đồng mới của tôi chỉ khác lần trước phần ngày tháng, cho nên rất nhanh chóng, tôi chỉ mất mười lăm phút đi xe lên trường và hai phút ba mươi giây cho việc hoàn tất nó.
Hôm nay là thứ sáu, tôi không có tiết dạy, sau khi ký hợp đồng liền về luôn. Lúc về đi ngang qua phòng hiệu trưởng, tôi thấy cô và vị khách thường xuyên của cô ngồi ở trong.
Tôi không rõ về kiện tụng lắm nên mỗi lần thấy anh ta, trong đầu luôn không khỏi thắc mắc, chuyện đất đai có gì mà phức tạp đến thế? Đất anh anh xài, đất tôi tôi xài, lẽ nào sai rành rành ra đấy mà vẫn gân cổ lên cãi được.
Nhưng mà đó là chuyện người ta, còn tôi hiện giờ đang phải đối mặt với sự hành hạ của cơn cảm cúm. Chẳng biết từ lúc nào chân tay tôi trở nên bủn rủn, đầu óc choáng váng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-tua-mua-roi/126930/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.