Đầu đông, nhiệt độ dần xuống thấp hơn, giữa trưa sương vẫn chưa tàn hẳn.
Ở khu trung tâm thành phố, mọi người đang tất bật trang hoàng, chuẩn bị cho lễ hội hoa sắp tới, cũng chẳng còn bao lâu nữa là tới ngày khai mạc. Mùa lễ hội, mọi cung đường đều được trồng lại toàn hoa mới, hoa còn được trồng trong giỏ treo lên cao, từ đầu đèo hướng vô thành phố đã thấy ngàn hoa rực rỡ sắc màu.
Dịp này cũng vừa gần cuối năm, tôi bận nhiều việc trên trường đến nổi chẳng có thời gian mơ mộng. Học sinh đang mùa thi cử, tôi vừa giúp coi thi vừa ghi sổ điểm, lại giúp thêm việc bên đoàn hội, tất bật cả tháng trời.
Thời gian là thứ dễ bỏ quên, chỉ lơ một nhịp thôi khi chợt nhớ ra thì đã xa tít tắp. Chớp mắt đã đến No-en. Ngày hai tư lại vừa khéo rơi vào chủ nhật. Buổi sáng, tôi dậy sớm, hãm một bình trà táo, ngồi co ro trước tivi, nhâm nhi cho bằng hết bình trà ấy, sau đó ra khỏi nhà.
Chỉ mới sáu giờ sáng, ngoài đường đã đông nghẹt người. Mùa này, khách du lịch từ khắp nơi đổ về, thoáng chốc sự êm đềm yên ả của phố núi đột nhiên bị náo nhiệt vội vã che đi.
Lúc tôi đến quán bánh mì xíu mại đã thấy quán chật kín người. Tôi tìm một góc trống, đứng đợi có bàn để ngồi vào. Khoảng mười phút sau, thấy hai vị khách du lịch đang ngồi trước mặt đứng dậy, tôi nhanh chân ngồi vào thế chỗ. Vừa lúc đó ở ghế đối diện cũng có một người ngồi xuống. Tôi đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-tua-mua-roi/126929/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.