“Không ngờ Mộ Thừa Hòa cũng ma lanh thật.” Bạch Lâmnói.
“Tại sao?”
“Không phải lúc trước cậu cũng có xem phim Bông hồngđỏ và bông hồng trắng sao? Hôm đó Triệu Hiểu Đường nhất thời hứng chí đã hỏi MộHải nhà nó, rằng nếu là anh ta thì sẽ chọn loại nào. Kết quả là Mộ Hải trả lờikiểu nào cũng bị Triệu Hiểu Đường đánh, chọn cái nào cũng sai, bị dày vò mấtmấy ngày chứ không ít.”
“Phụt ~” Tôi bật cười, có thể tưởng tượng ra dáng vẻkhổ sở của anh Mộ Hải khi ấy.
“Mộ Thừa Hòa thông minh hơn nhiều, nói thẳng luôn,cưng à, em không phải đỏ cũng không phải trắng, mà là màu hồng phấn, em là độcnhất vô nhị, em mang cả sự thuần khiết của bông hồng trắng, cũng có nét ma mịcủa bông hồng đỏ, em là có một không hai.”
“……”
Tóm lại là, tôi đã bất giác yêu phải cái tên Роза.
Sáng sớm trời mưa lâm râm, khí trời mát mẻ vô cùng.Chúng tôi cùng đi leo núi, trên đường đi lên đã nghe có người hát người kêu, đểkhi lên tới đỉnh núi, tôi cũng không cầm lòng mà hét to xuống núi: “Ро —- за”Cái âm bật hơi uốn lưỡi ấy được tôi kéo dài rất dài như là đang khoe khoangvậy.
“Anh dạy em đọc âm đó là để em đi bán hàng rong sao?”Anh ấy lườm tôi.
Tôi cười khúc khích.
Khi bắt đầu xuống gần đến bãi đỗ xe ở lưng chừng núithì người và xe cũng đã dần đông hơn. Xe đến người đi, đường núi khúc quanh lạichật, ngã rẽ lại quá cong, chúng tôi đành phải lép sang một bên cho những chiếcxe này lên núi.
Đi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-doc-quyen/50674/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.