Đại học năm 4, tôi bám được chuyến xe buýt cuối cùng,được nhận học bổng thấp nhất với thân phận lắp bù, trường thưởng cho tôi 300ngàn. Đó là việc mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến. Đêm đó khi nhận được tiềnthưởng, tôi phấn khích đến nổi cả đêm cũng không ngủ được.
Bạch Lâm bò trên thanh chắn của giường, trợn mắt nói:“Có cần vậy không? 300 ngàn. Người ta không biết còn tưởng cậu mới bơm máu gà.”
“Máu gà gì?” Tôi bồn chồn.
“Nghe nói,” Bạch Lâm ngồi dậy giải thích, “Sau khidùng kim bơm máu gà vào người, toàn thân sẽ nóng lên, mặt sẽ đỏ lên, mấy thángcũng không muốn ngủ.”
Và bây giờ đây, tôi đang đứng ở chính giữa phòng, 0giờ đã gần kề, song tôi lại có cái cảm giác vừa bơm máu gà, tôi muốn chạy rangoài sân thượng hét thật to, nhưng lại sợ Mộ Thừa Hòa ở kế bên phòng nghethấy, cũng sợ bị bảo vệ bắt giữ. Và rồi tôi nhảy lên giường, giấu nguyên cả mặtmình dưới gối, dùng hết sức siết chặt nệm. Cuối cùng, tôi quyết định gọi choBạch Lâm, mặc kệ bây giờ có đang là giờ ngủ hay không, nếu không tìm một ngườiđể nói ra, tôi không biết mình có thể kiên trì đến sáng mai mà không bị điênhay không.
Ngờ đâu Bạch Lâm bị đánh thức nửa đêm lại bình tĩnhhơn tôi rất nhiều, nó nghe tôi tường thuật xong thì nói bằng giọng mang đầy ýsâu xa: “Tiểu Đồng….”
“Sao?”
“Cậu đã bỏ thuốc gì cho Mộ Thừa Hòa phải không?”
“…… đâu có.” Câu hỏi này làm tôi muốn đập nó.
“Cậu trút thầy uống rượu?”
“Không có.”
“Thầy Mộ thần trí không tỉnh táo? Não co
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-doc-quyen/50673/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.