Hôm nay thi hai môn, sáng Khái luận Tư tưởng Mao TrạchĐông, chiều Pháp luật đại cương.
Trước đó tôi đã cực khổ đi thỉnh giáo hết toàn bộ đáp án của phần câu hỏi ôntập, chép lại một lần, rồi mang thu nhỏ, thu nhỏ xong về phòng lại cắt thànhkiểu đậu hủ khô, rồi lại mang đi in. Đi đi lại lại, tất bật cả một ngày, thậtsự là còn siêng hơn những người nước tới chân mới nhảy, sáng mai thi tối naymới cày.
Khi nhận được đề thi, tôi chợt mừng đến muốn khóc, công sức thật là không phụlòng người mà, hôm qua khi chép đáp án, tôi cũng đã thầm ghi nhớ đại khái mộtvài kiến thức trong đó. Tâm trạng của ta đây đột nhiên rất đẹp, vừa định cất tờgiấy đó đi thì chợt cảm nhận được một ánh mắt nồng nhiệt đang nhìn về phíamình.
“Tiết Đồng, cho mượn đi.” Chung Cường, người ngồi kế tôi, cách nhaumột đường đi đã nhỏ nhẹ nài nỉ, “Cứu một mạng người còn hơn xây bảy tháp bồ đềđó.”
Tôi nhìn nó, rồi lại nhìn đồ trong tay, cắn răng, đưa nó vậy, “Nhớ trả tôiđấy.”
20 phút sau khi phát đề, cô La giám thị gác thi cầm tờ đề Mao lên, bắt đầu trầmtư, sau khi trầm tư, ánh mắt bắt đầu phiêu bồng, rất rõ ràng, cô giáo La đã bắtđầu bay vào cõi tiên, thế là phòng thi cũng đi vào một giai đoạn hoàng kim để…quay bài. Gan của mọi người dần dần to lên, mạnh ai xuất chiêu nấy.
Bạch Lâm ngồi sau lưng tôi sáng sớm hôm nay đã chạy vào phòng dùng bút chì ghibài lên bàn, giờ đây cũng đang hí húi mà chép. Chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-doc-quyen/50664/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.