Vệ Lăng Dương gặp chuyện vào hai năm trước.
Từ Gia bắt lấy thông tin quan trọng này, thế mới hiểu vì sao hai năm qua Vệ Lăng Dương ít khi liên lạc với mình.
“Sao em không nói lời nào?” Sau khi nói xong, Vệ Lăng Dương nhận ra nãy giờ Từ Gia không hề nói gì, bèn cười hỏi: “Không phải em đang khóc chứ? Đã nói là không …”
Đột nhiên, Vệ Lăng Dương cảm thấy mắt mình được che bởi một bàn tay ấm áp, bên tai truyền tới giọng của Từ Gia:
“Anh nhắm mắt lại đi.”
“Hửm?” Mặc dù Vệ Lăng Dương không biết cậu muốn làm gì, nhưng vẫn nghe lời nhắm mắt lại, “Sao thế?”
Vừa dứt lời, bàn tay đang che mắt rời đi, sau đó mí mắt cảm nhận được xúc cảm mềm mại, làm mí mắt hắn run lên, bấy giờ mới nhận ra đó là môi Từ Gia.
Từ Gia dùng hai tay ôm mặt hắn, thành kính hôn lên mắt hắn, đoạn thấp giọng:
“Sẽ khỏi đúng không?”
Giọng cậu mang theo sự run rẩy rất khẽ, Vệ Lăng Dương nắm tay cậu, kéo cậu ngồi lên đùi mình, hai tay ôm eo cậu, cười nói:
“Sẽ khỏi, anh Trương đã liên hệ bệnh viện sắp xếp phẫu thuật rồi.”
Mới đầu Từ Gia còn mất tự nhiên vì ngồi trên đùi Vệ Lăng Dương, nhưng khi nghe hắn nhắc đến chuyện phẫu thuật, cậu lập tức bị dời sự chú ý:
“Thật không? Ở đâu? Em đi với anh.”
“Ở B thành, em đích xác nên đi với anh.” Vệ Lăng Dương nói.
“Sao trước đó không nghe anh nói?”
“Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-dep-nhat/1952904/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.