Hôm sau, Từ Gia vẫn còn buồn ngủ đã bị ông Khương kêu dậy, cậu mở nửa mắt mơ màng gọi:
“Ông ngoại.”
“Này.” Ông Khương cười thành tiếng, vén mùng lên giúp cậu, “Đến giờ dậy rồi, bà ngoại đã làm xong bữa sáng rồi đó.”
“Dạ.” Từ Gia ôm gối cọ cọ, ngồi dậy, ngơ ngác chừng nửa phút mới tỉnh táo xuống giường rửa mặt, ông Khương ở sau giúp cậu xếp chăn ngay ngắn.
Từ Gia đánh răng rửa mặt xong, thấy bà Khương đang múc cháo ở bàn ăn, bèn gọi ngoại ơi.
Bà Khương quay đầu, mỉm cười hỏi han:
“Dậy rồi sao? Mau lại đây ăn điểm tâm nào.”
“Dạ!” Từ Gia đi qua ngồi xuống, trải qua một đêm giảm xóc, ảnh hưởng từ việc Khương Yến rời đi đã không còn nhiều.
Bà Khương làm bữa sáng gồm có cháo thịt bầm, bánh rán, bánh bao cùng với sữa đậu nành, toàn là những món Từ Gia thích.
Một nhà ba người dùng xong bữa sáng, ông Khương chuẩn bị đưa Từ Gia đến trường, bà Khương giúp Từ Gia chỉnh lại cổ áo sơ mi, dùng tay sửa lại mái tóc mềm mại của Từ Gia, lui về sau từng bước quan sát một lúc, hài lòng bảo:
“Gia Gia nhà chúng ta thật đẹp. Hôm nay là ngày đầu tiên đến trường mới, con đừng căng thẳng, phải nhớ hòa đồng với bạn học đó.”
“Vâng ạ!” Từ Gia gật đầu, tuy trước đó cậu nói có thể làm quen dần, nhưng người mới đến, trong hoàn cảnh xa lạ không khỏi hơi hồi hộp.
“Được rồi, đi thôi.” Ông Khương xách balo để trên tủ giày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-dep-nhat/1952812/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.