Ngày hôm sau khi Chu Ngữ Anh tỉnh dậy, lúc xuống nhà ăn thì Đoàn Đoàn đã đi học, đã đến giờ đi làm nhưng Đường Thành Huân vẫn còn ở nhà. 
Đường Thành Huân đang ngồi đọc báo trên sopha, TV cũng đang mở bản tin kinh tế. 
Nếu như trước kia, thấy Đường Thành Huân không đi làm, ở nhà chăm sóc mình thì Chu Ngữ Anh sẽ vừa áy náy vừa hạnh phúc. 
Nhìn thấy Chu Ngữ Anh đi xuống, Đường Thành Huân bỏ báo xuống, đứng lên đi về phía nhà bếp, lấy một vại sữa bò ra hâm lại rồi bỏ vào ly cho Chu Ngữ Anh, bữa sáng cũng đã được chuẩn bị sẵn trên bàn ăn. 
Trong lúc Chu Ngữ Anh dùng bữa, Đường Thành Huân đi đến ngồi bên cạnh, giọng nói rất quan tâm, 
“Em đã khoẻ chưa?” 
Chu Ngữ Anh sau khi nuốt xong miếng salad trong miệng mới chậm rãi trả lời, 
“Em không sao, ổn rồi”. 
Nét mặt Đường Thành Huân như dãn ra, trông như trút được gánh nặng, 
“Vậy thì tốt rồi”. 
Nếu như bình thường có người chồng nào quan tâm đến sức khoẻ của người vợ thì cô vợ hẳn sẽ rất vui, nhưng Chu Ngữ Anh lại cảm thấy thật châm chọc giả tạo. Cô không nói gì mà tiếp tục dùng bữa. 
Cả ngày dù Đường Thành Huân cố gắng lấy lòng, quan tâm thế nào, cô cũng dửng dưng, không mặn không nhạt. 
Đường Thành Huân cũng cảm nhận không khí giữa bọn họ không đúng, cố gắng không được gì nhưng vẫn không hề tức giận. 
Chu Ngữ Anh cũng cảm thấy thế này không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-bi-hoan-doi/2833725/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.