Nghe tin Chu Ngữ Anh dặn tài xế chuẩn bị đi thăm cô nhi viện, Đường Thành Huân cũng rất bất ngờ. Hắn hỏi:
“Em định đi đến cô nhi viện?”
Chu Ngữ Anh dùng xiên cắm vào miếng trứng ốp la trên đĩa, mặt mày hờ hững như thể không quan tâm lắm:
“Thì sao?”. Đừng quên là cô và hắn còn chưa làm lành.
Tuy đêm nào cũng trên một chiếc giường nhưng quan hệ giữa bọn họ quả thực đang xảy ra vấn đề, Đường Thành Huân có chút thấp thỏm:
“Sao tự dưng em lại muốn đi?” Đường Thành Huân có chút sợ, dù hắn đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng nhưng mọi thứ không thể đảm bảo luôn 100% nằm trong tầm kiểm soát. Hắn sợ cô đột nhiên biết được gì đó, sợ cô đột nhiên nhớ lại mọi thứ, sợ cô bỏ rơi hắn…
“Không có gì, chỉ là đột nhiên muốn đi thăm thôi. Dù sao tôi cũng là cô nhi”.
Đường Thành Huân hơi cúi đầu, phần tóc mái che khuất đôi mắt. Hắn cảm thấy đáy lòng đang bất an. Dù sao cô cũng không phải cô nhi, nên hắn luôn cố gắng bồi đắp cho cô một mái nhà...
“Anh và Đoàn Đoàn sẽ đi với em”. Đường Thành Huân không an tâm, mọi chuyện diễn ra dưới mắt hắn vẫn là tốt hơn, nhỡ đâu có gì sai sót…
“Không cần, một mình em đi là được. Anh hẹn Đoàn Đoàn hôm nay đưa nó đi câu cá.”
Đường Thành Huân vốn dĩ thấy vợ chồng giận nhau không ổn nên hôm nay ngày nghỉ, cố ý hẹn sẽ lái xe ra ngoại ô đưa Đoàn Đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-bi-hoan-doi/2833702/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.