Khi Lâm Yên Nhiên tỉnh lại đã là trưa ngày hôm sau.
Cô mở to mắt mười mấy giây mới tìm được tiêu cự, sau khi nhìn cảnh vật bốn phía xung quanh, lại nhìn về phía Đường Thành Huân đang nằm bên cạnh, khuôn mặt nhỏ toàn là kinh ngạc.
Cô nhớ đến ký ức tối qua, chình mình và hắn đã…
Lâm Yên Nhiên cũng thỉnh thoảng sẽ thưởng thức mấy ly Whisky hoặc Champagne ngon nhưng cô không quen thuộc với mấy loại Brandy lắm, vả lại màu sắc của ly rượu hôm qua đẹp như thế, không ngờ lại là loại rượu mạnh dễ say như vậy.
Theo những ký ức đêm qua còn sót lại trong đầu thì vì uống rượu say, cho nên cô tửu hậu loạn tính, níu kéo, câu dẫn Đường Thành Huân nên mới lên giường cùng nhau?
Ôi trời ơi, Lâm Yên Nhiên xấu hổ muốn chết.
Không thể tin được những gì đã xảy ra, hơn nữa người chủ động, người bắt đầu là mình!
Hơn nữa, bây giờ cả hai đều đắp chung một cái chăn, cánh tay của Đường Thành Huân bây giờ đang được cô gối lên, cánh tay kia thì đang nắm lấy một bầu ngực của cô.
Cứu!
Cô thử nhúc nhích người một chút, cả người đều đau nhức, đặc biệt là giữa hai chân.
Ngay khi Lâm Yên Nhiên vừa động đậy một chút thì Đường Thành Huân cũng đã tỉnh. Phản ứng sinh lý buổi sáng của đàn ông cộng với thực tuỷ biết vị* (食髓知味, hehe, cái này dân ngôn đều biết, t cũng lười dịch nữa) làm hắn muốn đè cô ra làm một lần nữa cho thoả mãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-uc-bi-hoan-doi/2833296/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.