Một ngày trước Tết Nguyên đán, thành phố Giang Đông trở nên vắng vẻ, người người nhà nhà đều đã về quê ăn Tết. Những khu vực tập trung đông người lao động nhập cư như Giang Nam, Tây Lĩnh… bỗng chốc im lìm, vắng tanh. Chỉ còn những khu vực có đông dân bản địa như Kỳ Sơn, Giang Bắc, Giang Loan… là vẫn còn chút không khí náo nhiệt.
Thường Cẩm Tinh đã chuẩn bị tinh thần đón Tết ở đoàn phim, nào ngờ đâu lại được đóng máy sớm! Cả đoàn đang chờ một đêm đông quang đãng để quay cảnh trượt băng cuối cùng của nam nữ chính, và cảnh nam phụ ngồi ngắm sao cùng nữ chính.
Ông trời dường như cũng muốn chiều lòng họ, sắp xếp cho họ được về nhà đón Tết, cho phép họ quay xong tất cả các cảnh quay chỉ trong một ngày.
“Đóng máy rồi á?” Thường Cẩm Tinh không thể tin được, lật đi lật lại kịch bản, trên bảng phân cảnh đã không còn cảnh quay nào nữa.
“Ờ… Chắc là đóng máy rồi.” Ngay cả nhà sản xuất cũng có chút không chắc chắn.
Cả đoàn phim im lặng một lúc, sau đó đồng loạt reo hò: “Tuyệt vời!”
Khổng Vũ bị lạnh đến run cầm cập. Giữa trời đông lạnh giá, anh chỉ mặc mỗi một chiếc áo len mỏng manh, ngồi bên bờ hồ đóng băng nói chuyện với nữ chính, hàm răng va vào nhau lập cập. Còn nữ chính thì yên lặng lắng nghe, lời thoại rất ít, chỉ cần rơi vài giọt nước mắt là đạt yêu cầu, nhưng đôi chân run rẩy không ngừng đã tố cáo cô.
“Đóng máy rồi!” Mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-tuc-xa-nam-so-7-duong-giang-loan/3688080/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.