Kỳ Nhất Bạch tìm cớ để chuồn:
"Xin nhường đường, tôi đang có việc gấp."
Nói xong, cậu nhấc xe đạp lên tiến vào tiệm lò rèn.
Mọi người đành bất đắc dĩ rời đi, bọn họ cũng chỉ là có chút hiếu kỳ thôi mà.
Kỳ Nhất Bạch thở phào nhẹ nhõm. Còn thợ rèn thì lại ngạc nhiên nhìn Kỳ Nhất Bạch khiêng cái mảnh gỗ gì đó tiến vào.
Nhưng anh ta cũng không hỏi gì, bởi vì Kỳ Nhất Bạch vừa vào đã nói rõ ý đồ. Cậu muốn lấy trước mười mũi tên cần dùng gấp. Cậu sẽ trả một lượng bạc.
Thợ rèn đương nhiên là đồng ý. Kỳ Nhất Bạch lấy mũi tên xong liền vác xe đạp rời đi.
Cậu đến nơi không có người liền đặt xe đạp vào ba lô trong hệ thống. Rồi cậu nhịn đau đi mua bát, muối, còn cả quần áo và chăn bông,...cái nào cũng cần đến tiền...
Mua sắm xong, cậu lại tìm chỗ không người để lấy xe đạp ra. Đặt những đồ vật đã mua vào giỏ xe rồi phóng thật nhanh về nhà. Lần này Kỳ Nhất Bạch đạp xe nhanh hơn nên người dân xung quanh còn chưa kịp ngạc nhiên thì cậu đã lướt qua người họ rồi.
Cuối cùng cũng làm tắc đường. Sau khi ra khỏi trấn, cậu đạp càng nhanh hơn, vì vậy ở trên đường, cậu lại gặp xe bò của lão Ngưu.
Lần này, đám người lão Ngưu tận mắt chứng kiến Kỳ Nhất Bạch phóng tới rất nhanh. Hơn nữa, chỉ dựa vào hai cái bánh xe nhỏ mà cậu vẫn vững vàng đi tới chỗ xe bò của lão Ngưu.
Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thuat-vien-manh-nhat-co-dai/3541817/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.