Cô trả lời điện thoại xong, kéo Quế Chi vào một quán café bên dưới trung tâm thương mại ngồi chờ anh đến, Quế Chi chậc chậc.
“Tiểu Tuyết, cậu...” không phải thích Kỷ Thiếu rồi chứ?
Nhưng Quế Chi lại thấy hỏi thế này chẳng ổn chút nào. Vậy là ngồi hút sồn sột trà sữa, chống cằm nhìn cô đang nhìn ra đường cái. Cô ngồi sau bàn, gọi nước mà chẳng buồn uống nhiều, cứ dõi mắt ra đường nhìn người qua lại, cô không biết mình hồi hộp chờ vì điều gì, kể từ giây phút biết chờ đợi, cô không biết trái tim mình đã rơi mất rồi.
Anh chẳng mấy chốc thì đến, anh dừng xe ở bên cửa, cô vừa thấy đã kéo Quế Chi đến đấy, Quế Chi nhìn dáng vẻ hơi vội vàng của cô.
"Anh ấy có chạy mất đâu mà cậu vội thế hả?"
Cô muốn nói, tớ không hề vội vàng, nhưng với việc cô dùng thời gian chỉ năm phút để đi từ quán café đến xe anh, thì không nói lên điều đó, vậy là lúng túng đỏ mặt, chậm rãi đi lên xe. Anh đã định mở cửa ghế phụ, nhưng cô đã lao lên ghế sau cùng Quế Chi, vậy là thôi không ra khỏi xe nữa, ánh mắt nhìn sang túi xách trong tay cô có phần suy nghĩ.
Quế Chi trước giờ chưa biết ngại là gì, vừa leo lên xe đã đánh giá anh qua gương chiếu hậu, lúc trước gặp qua anh một lần, là buổi đám cưới.
Anh ngồi vào ghế lái, mặc một bộ vest không giống hãng nổi tiếng, cũng không dễ thấy trên thị trường, có thể là đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2703239/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.