Buổi sáng sau cơn bão, tập đoàn Eudora đã trở về hoạt động bình thường. Trên tầng cao nhất của tòa nhà, văn phòng tổng giám đốc đã mở cửa từ lâu.
Thanh Hào đứng cạnh Kỷ Nhiên, sắp xếp lại tài liệu thành một ngăn riêng biệt, lẳng lặng nhìn gương mặt không chút biểu cảm của Kỷ Nhiên. Gần đây sếp anh làm việc như chết, trước đây Kỷ Nhiên cũng ham công tiếc việc, nhưng chưa bao giờ thấy anh dành nhiều thời gian cho công việc như lúc này. Chỉ cần nhìn vào lịch trình không có lấy thời gian nghỉ ngơi, cũng đủ hiểu gần đây Kỷ Nhiên bán mạng ra sao rồi.
Thanh Hào thở dài thườn thượt, tuy vùi đầu vào công việc là một cách để giải quyết nỗi nhớ, nhưng sếp anh thế này, Thanh Hào lại thấy chẳng quen. Anh vẫn thích Kỷ Nhiên lâu lâu nổi bão rồi làm ra những chuyện ngốc nghếch không đúng tác phong của anh hơn. Ví dụ như lái xe cũ lâu rồi không đụng tới hay là lâu lâu đang họp nhiệm kì thì mỉm cười vui vẻ chỉ vì một tin nhắn của Trì Tuyết. Sếp bây giờ không nói chẳng cười, trở lại người nghiêm khắc trước kia, Thanh Hào lại thấy là lạ.
Gần đây có dự án ở nước ngoài, có lẽ anh phải đi một thời gian rất lâu, nên Thanh Hào gần đây luôn phải nhắc nhở anh tìm thời gian sang ấy. Sáng nay cũng không ngoại lệ.
“Bao giờ thì sếp đi?"
Kỷ Nhiên đang cắm cúi kí tên, vẫn lặp lại.
"Không vội, tôi còn vài chuyện cần giải quyết bên này”.
Mãi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2703108/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.