“Cháu có sao không?"
Quế Chi chưa kịp trả lời, đã thấy Minh đứng bên cạnh từ lúc nào. Trì Tuyết nhìn về phía Kỷ Nhiên, đã thấy nguyên bàn tiệc ngồi yên, chỉ có Minh đến cạnh hai cô. Quế Chi lờ đi sự lo lắng của chú mình, lắc đầu.
"Không sao hết, chú về chỗ ngồi đi".
Minh đờ người ngay tức khắc, Quế Chi đã không nói lời nào ngồi xuống ghế cạnh Trì Tuyết. Lúc Trì Tuyết nhìn lên, chỉ thấy Thanh Lam đang nhìn bên này, nụ cười trên môi không còn tươi tắn như lúc trước nữa. Nguyên buổi tiệc không khí có vẻ kì lạ, không ai chúc mừng gì về hôn lễ sắp diễn ra như thường lệ, hầu như Thanh Lam và Quyên ngồi nói rì rầm gì đó với nhau, Minh cứ để ý đến Quế Chi bên này, có tìm tòi, có thắc mắc nhưng vẫn nhịn không sang đây hỏi.
Nếu nói người ăn uống thoải mái nhất, có lẽ là Herry và Trì Tuyết, Trì Tuyết ban đầu không muốn ăn, nhưng Kỷ Nhiên nguyên buổi hết gắp thức ăn lại lấy súp, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu cười với Herry như thể hai người quen thân lắm, mặc kệ sắc mặt của Herry càng lúc càng đen thui. Trì Tuyết cắm cúi ăn, tuy Quế Chi im lặng nhưng sức ăn còn lớn hơn cô, nên thành ra hai cô gái cứ ăn suốt buổi như thế không ngừng phút giây nào.
“Thật ra Minh rất quan tâm Quế Chi."
Trì Tuyết nghe thấy giọng Kỷ Nhiên kề sát bên tai, không tự chủ ngẩng đầu nhìn lên. Kỷ Nhiên vẫn đang giúp cô lấy một phần plan ngọt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2703100/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.