Trì Tuyết đỏ mắt, hơi nước dâng lên không sao kiềm chế được. Cô mở mắt ra, Kỷ Nhiên đang ôm chặt cô từ lúc nào, trên gương mặt hơi nhăn lại, Trì Tuyết biết có gì không ổn, tay lần mò đã thấy máu thấm ướt bả vai anh.
"Anh... anh..."
Trì Tuyết nhìn sang bên kia, đã thấy Trúc nằm trên vũng máu, Trì Tuyết hét lên, Kỷ Nhiên vội che mắt cô.
“Đừng nhìn”.
Nước mắt Trì Tuyết trào ra, cô sợ. Đây là mạng người, cô chưa từng thấy cảnh nào ác liệt như thế. Đâm ra không còn suy nghĩ gì được nữa, chỉ biết nhắm mắt bịt tai như lời Kỷ Nhiên, cô nép sát người anh, ngửi thấy mùi máu tanh hôi.
“Đừng sợ, không sao đâu. Mọi chuyện kết thúc rồi".
Hai bên đánh nhau quần ẩu, nhưng người của Minh đông hơn, chẳng mấy chốc cục diện đã nghiêng hẳn về bên này. Minh gông cổ cả bọn ngồi bên cạnh, rồi mới nhìn về phía Kỷ Nhiên đang ôm Trì Tuyết.
Giữa muôn trùng súng đạn, Trung nằm ôm tay chảy máu, không ai đoái hoài đến Trúc nằm trơ trọi ở đó. Kỷ Nhiên hạ tay xuống, Trì Tuyết vừa nhìn sang đó đã thấy Minh, ngạc nhiên nhưng không hỏi gì, Kỷ Nhiên bị thương... Trì Tuyết vội nói.
“Chúng ta đến bệnh viện đi, anh chảy máu kìa".
Kỷ Nhiên lắc đầu, "Đợi chút."
Trung ngẩng mặt nhìn Kỷ Nhiên, thái độ điên cuồng cười sằng sặc. Gã nhìn quanh đám đàn em nằm dưới chân mình, gã biết hôm nay gã thua cuộc, như trước đây Kỷ Nhiên đã lấy hết thế lực mà không tốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2702749/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.