Minh chưa từng nghĩ anh sẽ gửi cho Quế Chi thiệp cưới của bản thân, Quế Chi chắc cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện khi cầm thiệp trên tay cô sẽ có cảm giác như thế này, mãi đến tận ngày hôm nay.
Layla đã đến từ sớm, ngồi trong phòng đợi Quế Chi trang điểm rửa mặt, Quế Chi rất yên tĩnh, sự yên tĩnh của cô khiến Layla không đành lòng bỏ mặc cô một mình trong phòng, vậy là cứ đứng cạnh giúp Quế Chi buộc tóc, chọn đồ.
"Quế Chi, em thật sự muốn đến sao?"
Layla hỏi lại lần nữa, dù trong buổi sáng nay cô đã hỏi hơn sáu lần rồi.
Quế Chi cầm son tô môi, bặm lại lần nữa để màu son thêm đỏ rực. Đôi mắt không hề dính son phấn, lúc này hơi long lanh trong nắng sớm. Cô gập gương soi, cài khoen tai, vuốt tóc ngắn gài sau vành tai. Layla nhìn Quế Chi đến ngẩn ngơ, bình thường Quế Chi rất giản dị, hiếm khi ăn bận sang trọng. Hôm nay lại khác, môi vì ai mà đỏ, mắt vì ai lại cong... Bộ váy đỏ rực như ngọn lửa ôm sát người cô, lộ ra những đường cong mềm mại.
“Chị thấy em mặc thế này, người ấy có thích không?" Layla gật đầu, trong lòng chẳng hiểu nổi vì sao xót xa.
"Thích, chắc chắn sẽ thích. Nếu là đàn ông, đều sẽ thích em".
Quế Chi cười ngọt ngào, “Thích là tốt rồi, chỉ là hôn lễ không ai được đẹp qua cô dâu đâu. Tô son điểm phấn cỡ nào cũng chỉ là lá làm nền cho hoa thôi."
“Dù là lá, cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2702696/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.