July sau này nhớ lại nhiệm vụ điều tra tổ chức Red, liền ghi chú lại đây là nhiệm vụ nhàn nhất cũng khó khăn có từng nhận được. Nói đến nhàn, cả sáng đến tối chỉ bám đuôi theo một người là Quyên, còn không nhàn sao? Nếu nói đến nguy hiểm, trong doanh nghe đồn tổ chức ấy chơi hàng, trong đó còn có người ở tộc Miêu. Tuy cô chưa từng gặp ai thuộc đồng bào thiểu số, vẫn hơi sợ mấy loại bùa chú của mấy bà thầy.
Hạ An đi theo July không chút tiếng động, hai người nhìn Quyên hết đi dạo rồi về biệt thự, sau đó đến thẳng nhà của Kỷ Nhiên . Quyên đi vào biệt thự một hồi lâu, July chán đến mức phải nói chuyện phiếm với Hạ An cho đỡ chán, "Tớ cứ ăn rồi ngủ nghỉ kiểu này, mai mốt quay về chắc không chạy việt dã nổi quá."
Hạ An liếc nhìn July, "Bình thường có bao giờ cậu chạy nổi đâu?" July tức mình rút dao găm dắt trong ví ra, Hạ An như đã quen, giữ chặt cổ tay cô nhìn về phía biệt thự.
Hai người không còn thời gian trốn chỗ khác, đành lao thẳng vào bụi cỏ ven đường, nhìn về phía ba người đi ra.
Ông nhạy cảm nhìn về phía bụi cỏ, cả ba đang nói chuyện bỗng ngưng bật, từ từ tiến lại phía này. Hạ An bịt miệng July lại, cả hai nhìn về phía ông, bước chân ông càng lúc càng gần, chỉ cần vạch cỏ ra là thấy hai cô ở bên trong.
Cũng chính lúc này, một con mèo đen nhảy ra từ bụi cỏ. Ông nhìn nó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2700346/chuong-196.html