Herry Nguyễn kể lại, “Năm năm qua cô ấy luôn ở cạnh anh, anh cứ nghĩ cô ấy là em nên hết lòng đối đãi... chỉ hy vọng cô ấy thích anh một chút".
Trì Tuyết nghe vậy chỉ nhìn anh, Herry thích cô, cô biết. Nhưng cô từ chối anh, cô tưởng tất cả đã chấm dứt rồi. Nếu thật là như vậy, Herry xem Hạ An là cô, nên đối xử tốt với em ấy, bảo sao lúc gặp mặt Hạ An xem như hai người không quen biết. "Vậy nên em ấy mới xem như không quen anh? Herry, nếu vậy anh còn đến đây làm gì?"
Hạ An không ở cạnh Trì Tuyết lâu, giữa chị em song sinh luôn có một mối tương quan nhỏ, Trì Tuyết thương Hạ An không cần lý do. Cho dù Herry Nguyễn có là bạn cô đi chăng nữa, động đến chuyện của Hạ An cô vẫn không thiên vị anh ta chút nào.
Chỉ là cô không ngờ được, Herry Nguyễn và Hạ An lại xảy ra đoạn tình cảm này. lại Đúng là ý trời. Herry Nguyễn đảo mắt về phía bếp, trong ánh mắt hơi lo lắng, có thứ tình cảm gì Trì Tuyết không biết được, chẳng biết nên nói gì. Quả nhiên số phận là một thứ khó nắm bắt, ai yêu ai thương ai đều không thể nói trước được. Trì Tuyết thở hắt ra, "Sao anh không trả lời?"
Trì Tuyết không còn là Trì Tuyết yếu đuối ngày ấy, Herry nhìn thấy cô dò hỏi, ánh mắt hơi lạnh lùng. Anh sờ mũi, nhưng vẫn nói ra. "Đúng là ban đầu anh vì em mới cứu Hạ An, thậm chí sắp làm đám cưới với cô ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2699358/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.