Tuy rằng thật ưu thương, tuy rằng cảm thấy để mình bị tàn phá như vậy rất bất đắc dĩ, Nam Hướng Bắc vẫn ngoan ngoãn nghe theo lời Tô Hướng Vãn, từ bên dưới chạy về Vong Tình Nhai, trơ mắt nhìn Nam Cung Từ Tâm lại một lần văng xuống biển.
Trong headphone truyền đến tiếng cười khẽ dễ nghe, giống như có thể nhìn đến gương mặt tươi cười sáng lạn của Tô Hướng Vãn, cõi lòng bỗng chốc tràn đầy yêu thương, Nam Hướng Bắc lắc đầu, tiếp tục bơi vào bờ trở về Vong Tình Nhai.
"Tốt lắm, không khi dễ em nữa." Khi Nam Cung Từ Tâm trở lại đứng đối diện Tô Mạc Che chờ bị đá lần nữa, Tô Hướng Vãn ngưng cười, thanh âm cũng khôi phục ôn nhu như trước, "Đi thôi, đến miếu nguyệt lão ở Hàng Châu".
"Ừ!" Nam Hướng Bắc vui đến phát rồ nhưng không quên hồi phục nàng, nhìn bạch y nữ tử biến mất, cô vội vàng truyền tống đến Hàng Châu.
Lúc tới đó nhận được thỉnh cầu tổ đội, nhấn đồng ý xong cô liền chạy về miếu nguyệt lão, giờ này trong trò chơi là ban đêm, ngã tư đường trước miếu treo đầy hoa đăng đỏ, thật ra miếu thờ không lớn, xung quanh có rất nhiều cây hoa đào, từng cánh hoa hồng nhạt theo gió rơi rụng bay lả tả, càng tăng thêm không khí lãng mạn cho địa phương kết đôi nhân duyên này.
Trong miếu nguyệt lão chỉ có hai người bọn họ, Nam Hướng Bắc thấy Tô Hướng Vãn giao nhiệm vụ đội trưởng cho mình, cô cũng không nhiều lời, trực tiếp nhấp vào bà mối, kế đến mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-truy-duoi-tinh-yeu-ba-muoi-nghin-feet/3102489/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.