"Em.. không thể nể mặt người anh trai này được sao?" - Gia Hân nói thật khẽ như tự hỏi chính mình. Biết chuyến đi này vô ích rồi, cậu xoay người định rời khỏi.
"Anh trai"? Xưng hô này thế nhưng không tệ. Rất có phong vị. Khắc Dương thấy thân dưới dậy lên phản ứng, cổ họng khô khốc. Hắn tuỳ ý kéo lỏng cà vạt trên cổ, cởi 2 cúc áo. Hình tượng tổng tài lãnh khốc nháy mắt bị phá vỡ. Âu phục hơi lộn xộn làm tăng vẻ cao quý biếng nhác. Lớp áo sơ mi trắng không che được khuôn ngực săn chắc, cơ bụng sáu múi rắn rỏi như chạm khắc làm người ta không tự chủ muốn sờ một cái. Có điều, hắn không phải con mồi. Hắn là thợ săn.
Từng tế bào trên cơ thể đang reo hò phấn khích, máu chảy trong huyết quản sục sôi. Tất cả đều nói với hắn : hắn muốn người này. Loạn luân ư? Cái thế giới này bày ra lí do để chia cắt hắn và cậu thực khéo. Hắn đã tuyệt vọng, đã trốn tránh. Bây giờ thì không.
"Một điều kiện. Không gặp mặt hai người kia nữa. Em sẽ đồng ý với anh. Cũng sẽ không làm khó bố."
Gia Hân không tin vào tai mình. Tên nam chính hắc hoá này cuối cùng cũng được khai thông lòng bao dung? Cậu khó tin quay người lại. Đối phương thoải mái để cậu dò xét, nụ cười mang theo chút u buồn mà thoả hiệp. Bộ dáng nghĩ thông suốt của hắn làm cậu không khỏi cảm động. Hắn chắc chắn đã phải suy nghĩ rất nhiều, cũng đắn đo, chịu đủ dằn vặt, đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-quay-nat-ngon-tinh/3610908/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.