Khi Gia Hân mở mắt, xung quanh là không gian hệ thống quen thuộc nhưng lại bất đồng. Vốn là bạch sắc mênh mông không ranh giới, xuất hiện rất nhiều hắc sắc vết nứt. Khe hở sâu ngoắm chằng chịt, tựa mạng nhện kì quái đem chung quanh cắn nuốt.
"Hệ thống, ngươi bị làm sao?"
Huỷ đi tín hiệu cảnh báo cấp độ I, hệ thống tìm đại một cái lí do.
"Cơ thể ký chủ bị hạ trùng cổ, hệ thống cũng chịu ảnh hưởng. Thời gian gấp gáp, còn chưa trở lại đầu não chủ thần để sửa chữa xong."
"À."
"..."
"Ký chủ, ngài vì sao khóc?"
"Ngươi nhìn nhầm, ta mới không khóc." - Gia Hân miệng lưỡi cứng rắn phủ định, nhưng hai tay lại lung tung chà sát mặt. Được rồi, có chút hơi nước, một chút xíu xiu.
"Nhiệm vụ vĩnh viễn là hư ảo. Ngài không được phép trầm luân trong đó."
Cậu không nhịn được phản bác.
"Ngươi là chuỗi dữ liệu không cảm thụ đến cảm xúc con người. Ngươi không hiểu. Mỗi thế giới ta lại sắm một vai diễn, nhưng quãng thời gian đó dù ngắn hay dài, đều là ta chân thực trải nhiệm. Mạnh Phong không rõ vì sao xuất hiện ở cả ba thế giới, ta và hắn đều thay đổi diện mạo, thân phận.. nhưng.... hắn luôn đối rất tốt với ta. Khi ta "chết" cũng là người duy nhất ôm ta vào lòng, vì ta rơi nước mắt."
"Cho nên?" - Thế giới có rất nhiều người làm nhiệm vụ, nhưng trụ lại ít ỏi vô cùng. Con người bi luỵ và dễ mủi lòng, chờ họ đắm chìm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-quay-nat-ngon-tinh/3610887/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.