🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đầu óc của Gia Hân ong lên. Âm thanh đàm tiếu bên ngoài cậu không phải không nghe được. Kể cả những gương mặt mang theo nịnh bợ, giả lả cười nói ngồi đây ai biết ở góc nào đó mạt sát cậu làm thú vui. Cái triều đình phong kiến quái quỷ này, thực buồn nôn.

Trong con ngươi xinh đẹp có huyết khí ẩn hiện. Tay Gia Hân đặt lên bội đao trên hông. Tâm tình cực kỳ tệ, tựa như có giọng nói ma quái nào đó phát ra từ tâm khảm.

Giết quách chúng đi.

Chúng biết gì về ngươi mà dám phán xét?

Giết hết tất cả, đỡ phải chướng mắt...

Mọi người sợ hãi nhìn hoàng quân nổi ý giết chóc, chạy không được mà ở lại cũng không xong. Lưỡi đao đã rút ra khỏi vỏ một nửa, từng đợt sáng lạnh lẽo loé lên.

"Bảo bối~ là vi phu chậm trễ~"

Đúng lúc này, hoàng thượng mặc hỷ phục một bộ dạng trung khuyển bước vào điện. Hắn khẽ phất tay, mọi người được ân xá liền rối rít tìm đường chạy.

Dám chạy?

Sợ cậu tới như vậy?

Gia Hân hít một hơi thật sâu mới không làm mình hoàn toàn nổ tung.

"Ta đương thưởng thức ca múa rượu thịt, ngươi đến đây phá cái gì? Còn dám thả lũ người đó... Ngô!!"

Tiếng huyên áo hoàn toàn biến mất giữa môi răng nóng rực. Cảm xúc bình ổn hơn, Gia Hân nhắm mắt lại, đem môi đặt trên môi hắn. Hai tay trượt xuống. Đem động tác giữ cổ tay đổi thành mười ngón giao nhau. Bội đao leng keng rơi xuống đất, không ai đoái hoài.

[ bội đao: phần diễn oanh liệt của tui đâu 😒

Tác giả: phân đoạn H hơi dài, cắt rồi 🤷🏻‍♀️]

Hai người đắm chìm trong dục vọng, chẳng qua Bảo Long vẫn nhanh chóng tỉnh táo lại. Cúi xuống nhìn đối phương tận tình khiêu khích, dục hoả lại bốc cháy.

Gia Hân tinh quái luồn tay vào trong mấy vạt áo rườm rà, sờ soạng lung tung. Cơ bắp trên lưng và trước ngực của hắn rất cường tráng, đường nét tuyệt đẹp. Hai đường V cut kéo dài vào trong quần, làm nổi bật hàng cơ bụng săn chắc, làn da màu đồng gợi cảm. Đây là một cơ thể tràn ngập sức bật và cám dỗ, cậu thích!

"Uống rượu giao bôi trước đã~"

Bảo Long gắng gượng đè nén, khéo léo tránh né bàn tay đang đi xuống sâu. Nhìn thấy khay rượu, nhãn tình sáng lên.

"Tốt!"

Gia Hân cười cười nhìn hắn đánh trống lảng. Mẹ nó! Đũng quần dựng lều rồi còn bày đặt thủ tiết. Tôi cho anh nghẹn chết. Nhịn đi! Cứ nhịn đi!!

"Choang!!"- dốc cạn chén rượu, cậu thoả mãn liếm liếm môi. Đầu lưỡi hồng chuyển động, vô cùng hấp dẫn. Rượu tốt, uống vào bụng dư vị còn đọng lại, còn khuyến mãi thêm chút tác dụng trợ hứng cho vua chúa đêm động phòng.

"Tiếp tục.."

Đẩy ngã nam chính xuống ghế tựa, trong lòng sinh ra khoái cảm ức hiếp gái nhà lành, Gia Hân hưng trí bừng bừng áp lên.

Hoàng đế nhìn Gia Hân hai gò má ửng hồng, giữa môi khép mở, phun ra tiếng thở dốc mê người. Cậu khẽ cau mày, ánh mắt mê ly gãi ngứa lòng người. Trong mắt tràn ngập khát cầu nhìn về phía mình, đây là câu dẫn trắng trợn.

Ánh mắt hắn âm trầm, từ từ hiện ra dục vọng khiến người ta sợ hãi. Nhưng hắn vẫn chỉ nhìn chằm chằm Gia Hân không hề đụng tới, như đang giãy giụa chút lý chí cuối cùng.

Gia Hân lúc này là Gia Hân, lại như không phải cậu. Từ sau khi trúng độc của Lan phi, hôn mê tròn một tuần cậu tỉnh lại, tính tình đại biến. Hỉ nộ vô thường, tâm tình cực kém, đặc biệt dễ bị kích động bạo lực. Không sao, cậu thay đổi thế nào vẫn là người hắn yêu. Chức danh hoàng đế để làm gì, nếu để cậu chịu uỷ khuất. Hắn có khả năng cả đời phủng cậu, che chở cậu trong vòng tay. Thế nhưng cậu muốn hắn hay đơn thuần cần phát tiết?

Gia Hân thấy hắn mất tập trung, không vui đứng dậy, tự sửa sang lại y phục chỉnh tề. Mắt không còn nửa phần nhu tình, lửa giận đỏ ngầu.

"Cứng đơ như khúc gỗ. Mất hứng, không làm nữa."

Một bụng hoả khí Gia Hân muốn bỏ đi. Hai thế giới trước ép buộc cậu thế nào? Còn nói cái gì đời đời kiếp kiếp yêu cậu. Dối trá!! Hậu cung ba nghìn mĩ nhân liền quên cậu. Chính mình dâng tới miệng hắn, còn bị người ta trốn tránh. Hệ thống, mi sửa xong lỗi chưa, đem tên này xéo khỏi tầm mắt gia.

Tay bị níu lại. Bảo Long ánh mắt tối đen nhìn cậu. Tựa như một sài lang đói bụng đã lâu.

"Gia Hân, em đang khát cầu ai? Mình trẫm, hay là ai?"

Cậu mờ mịt, có chút không rõ lí do đột nhiên hắn hỏi vậy.

"Không phải với ai, ta cũng phóng túng. Đây là đại ân đại đức nhà ngươi... ưm..."

Âm cuối, đã bị hoàng đế nuốt vào trong miệng. Hắn cười thoả mãn, tuy cái miệng nhỏ vẫn sắc bén như vậy, nhưng là đã thừa nhận duy mình hắn. Hắn bắt lấy đôi môi sưng đỏ của cậu, tàn sát bừa bãi, hấp thu hương thơn trong miệng cậu. Đùa giỡn tân hoàng quân liên tục thở dốc, ngâm nga không ngừng.

Gia Hân lúc đầu hơi chống cự, vừa rồi không phải cấm dục lắm sao. Cuối cùng, lại đắm chìm trong sự triền miên ấy. Tay đẩy hoàng đế đổi thành ôm cổ hắn, miệng lưỡi chống đối, hai người dây dưa một đường dài lăn mới tới long sàng.

___________________________________

Ta lười quá 🤦🏻‍♀️Hối lỗi nè 😞😔😟Cuối tuần này ta bù cho mọi người nhé 😘Đừng bơ ta tội nghiệp 😭
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.