"Ư...a...quá lớn~"
Thứ kia lại một đường đâm thẳng vào, Gia Hân vô lực phản kháng, người bị động lắc lư mông phun nuốt tính khí. Bên ngoài sắc trời đã dần tối, bánh kem vất một xó chưa kịp ăn. Nguyên một chiều! Chiến trường dải dác từ bếp đến phòng khách, rồi lại lăn vào phòng ngủ. Mấy lần cậu xin dừng, lại bị hắn thúc đến rối tinh rối mù, tỉnh táo trôi đi xa xa... Nhưng quả thực xài một cái X3 thể lực rồi, cũng không "đấu" lại hắn.
"Tôi mệt, dừng... ư... dừng đi mà...ahh..."
"Lỗi tại tôi~"
Hắn vừa nói xong, hôn một cái thật kêu lên trán cậu, vừa ôn nhu vừa ngọt ngào.
"Cậu mệt thì cứ nghỉ đi, để tôi lo~"
Động tác tiếp theo lại không hề tiết chế. Hắn rút côn thịt ra, "Ba" một tiếng cắm vào sâu tận cùng, khiến người phía dưới cong mình rên rỉ.
"Ư...nhanh...quá nhanh rồi..."
"Tôi còn có thể nhanh hơn, cậu xem~"
"Á...!!...ư...ahh...đủ...tôi không theo được...a...aha...a..."
____
Trong phòng một mảnh xuân sắc, bên ngoài lại là phong ba bão tố. Bố của Hải Dương mỗi ngày đều bận trăm công nghìn việc, hôm nay mới bớt được chút thời gian đến xem thằng con trai. Không ngờ...
"Lão gia, có... cần gọi cậu chủ?"
"Ahh...ư...chậm~...chậm chút~..."
Âm thanh làm người ta đỏ mặt rất không phối hợp từ cánh cửa truyền ra. Ngôi nhà này tự hào với công nghệ tiên tiến, cách âm đạt tiêu chuẩn mà bên ngoài còn nghe được rõ một hai, bên trong... phải "máu lửa" đến trình độ nào?
Sắc mặt của ông ta tối đen. Là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-quay-nat-ngon-tinh/3599898/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.