Chương trước
Chương sau
Gia Hân đem hết tài nghệ của mình ra, làm một cái bánh kem màu trắng xinh xắn. Tên này chuẩn bị rất đầy đủ nguyên liệu, đến lúc trang trí, cậu lưỡng lự không biết chọn tinh dầu vị nào.

"Cậu thích socola, dâu hay bạc hà?"

"..."

Haizz, nam chính đại nhân. Tại sao đầu óc anh luôn bắt sóng chậm rì vậy.

"A... cậu chọn đi."

Hải Dương cười ngốc. Căn bếp này từ trước tới nay chưa ai dùng qua, hôm nay cuối cùng cũng được "nữ chủ nhân" sử dụng a. Cậu đeo tạp dề bận rộn bếp núc trông không có gì không hợp, càng thêm đẹp trai, càng thêm đáng yêu, càng thêm gợi cảm,... tóm lại, là người yêu trong mắt hoá Tây Thi~

Hắn lân la lại gần, thần người ngắm cậu. Nha, cái mông tròn đầy khi cúi xuống thật kích thích mà. Còn có hai má ửng hồng, cái eo thon nhỏ,... mọi cử chỉ của cậu đều làm hắn muốn bùng cháy, trong sáng là cái gì đều vất ra sau đầu.

"Cái rổ bát này, có cần thiết kế cao vậy không?"

Môi hồng chu ra, nhỏ giọng càu nhàu. Cậu với mãi cũng không lấy được cái đĩa, đến đồ vật cũng khi dễ cậu? Nhà gì mà như cho người khổng lồ không bằng.

"Đây."

Hắn áp sát, dễ dàng lấy xuống chiếc đĩa. Tranh thủ hít hà hương thơm thoang thoảng trên mái tóc mềm.

Tự dưng phả một đống khí nóng vào tai cậu? Nhột quá. Mà cái quái gì đang dựng lều, cạ cạ bên mông mình? Gia Hân nghiến răng nghiến lợi.

"Cút!! Biến thái!"

{ Tác giả: Thêm một lời khuyên cho các độc giả nhé, mắng "biến thái" khi lửa tình đang nhen nhóm, sẽ- gây- hoả- hoạn 🔥🔥🔥}

"A...ah..."

Hắn bế bổng người đang xù lông lên bàn, cắn cắn vành tai.

"Cậu đã mắng vậy, tôi cũng đành làm vài chuyện biến thái nên làm rồi~"

"... Cút!!! Ư..."

Da thịt chạm vào bàn ăn lạnh lẽo, có thứ gì đó theo ngón tay hắn chui vào phía sau cậu. Gia Hân run cầm cập, hắn, hắn dùng tinh dầu hoa quả thay thế gel bôi trơn!

Đợi đến khi bốn ngón tay có thể tự do ra vào, tinh dầu trong nội bích nóng rực chảy dọc theo đùi bị hắn liếm sạch sẽ. Cảm giác kích thích đánh sâu vào giác quan của cậu, cơ thể dậy lên phản ứng.

"A...a..."

Cậu thở dốc, vật phía trước nhanh chóng phun ra bạch dịch. Quá mất mặt! Cậu không muốn thuốc dưỡng nhan nữa! Cậu muốn thuốc tăng cường thể lực, tăng cường sức bền!

Hắn rời khỏi mông cậu, hài lòng cầm lấy tính khí vừa qua cao trào, trêu đùa lỗ nhỏ hay khóc.

"Còn chưa kịp làm gì, cậu đã bắn luôn rồi~"

"Câm... câm miệng~... a ư..."

Gia Hân đương nhiên biết tiếp theo diễn ra cái gì, nhớ đến độ khủng bố của vật nọ, mặt mày liền tái xanh. Tay lung tung kéo quần lên.

"Hôm nay là sinh nhật tôi."

Nói một câu không đầu không đuôi, hắn ôm chặt lấy cậu, cằm đặt trên vai.

"Cậu là người đầu tiên, cùng tôi sinh nhật."

Nhìn bánh kem không nến cũng không ghi tên tuổi, lại nhìn người trong lòng mình, hắn cười nhạt. Nhắm mắt buông xuống một tiếng thở dài.

"Tôi cô đơn quá."

Hắn mang danh người kế thừa một tổ chức hắc đạo lớn mạnh, từ nhỏ tới lớn liền không lúc nào không bị truy sát, nhìn người thân yêu từng người từng người ngã xuống. Tay dính không ít máu. Tâm sớm lạnh như băng. Mà người hắn khó khăn lắm mới rung động, lại chán ghét hắn. Cậu đang trong vòng tay của hắn, nhưng không thể an tâm, luôn luôn lo sợ vụt mất cậu...

"Thôi, cậu về đi. Lời hứa kia, tôi sẽ giữ."

Cánh tay hắn buông thõng, luyến tiếc nhưng vẫn vội quay lưng đi.

"Chúc... mừng sinh nhật cậu... có...tôi ở đây."

Tình mẫu tử dâng trào, Gia Hân bị khổ nhục kế làm mờ mắt, ngây thơ kéo ống tay hắn lại. Thật sự không quen, mặt quay đi để lại vành tai đỏ hồng và gò má dính mồ hôi nhợt nhạt.

"Sinh nhật này không tệ."

Hắn hôn lên cổ trắng nõn, khàn giọng hỏi.

"Được chứ?"

Động tác trên tay lại điêu luyện cọ xát làm tiểu Hân lần nữa đứng thẳng. Cậu hô hấp mỗi lúc một nhanh, lồng ngực phập phồng đè nén. Ngón tay xấu xa chặn ngay lỗ nhỏ, đầu nấm bị ma sát đỏ bừng mà không được phát tiết, chân cậu nhũn ra, miễn cưỡng ghé vào vai hắn. Thắt lưng vô thức đẩy sâu tìm kiếm an ủi.

"Được chứ?"

Được cái gì?... Đầu óc cậu làm sao vận hành được lúc nước sôi lửa bỏng thế này. Ngón tay không ngừng chọc loạn không gian trong động nhỏ, làm cậu giật nảy lên nức nở. Tiểu huyệt tham lam mút lấy ngón tay, nhưng cả hai đều chưa thấy đủ.

"Cậu ướt như vậy, tôi liền coi là đồng ý~"

"Á...ah...aaa..ưm..."

Một phát sâu tận gốc khiến nước ứa ra theo mép uốn, tiểu huyết hưng phấn nuốt lấy, bao bọc toàn bộ cự vật.

Động tác vừa nạnh vừa nhanh, hung hăng đâm thẳng tới tuyến tiền liệt, đè lên điểm mẫn cảm khiến cậu điên cuồng. Nước nhóp nhép chảy dọc hỗ trợ luật động thêm mãnh liệt, tiếng động dâm mỹ vang kên đánh vào màng nhĩ làm cả hai dần hoà tan vào nhau.

Tinh dịch đậm hormone nam tính nhồi đầy động nhỏ, từng giọt tí tách rơi xuống sàn nhà. Gia Hân ngửa đầu thở dốc, cậu đến đây để dạy kèm... sao... lại thành ra thế này?

"Cậu mất tập trung~"

Hắn đỉnh mạnh thắt lưng, thoả mãn nghe tiếng rên rỉ sắc tình thoát ra từ miệng cậu. Cự vật trướng to va chạm vách tràng, dẫn dắt một hồi miệt mài tiếp theo...

___________________________________

🎂: tôi thì sao?

Tác giả: mèn hết đất diễn rồi, lui về góc đi cho người ta ân ái.

🎂: tôi xuất hiện phải có ý nghĩa gì chứ?

Tác giả: À, nhân vật qua đường, khổ nhục kế thúc đẩy hai anh play nhà bếp. Đủ ý nghĩa chưa?

🎂: ...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.