"Cô ấy thật xinh quá."
"Đương nhiên, hoa khôi giảng đường của trường ta mà."
"Trời ơi! Tôi không nhìn lầm đi, đó là đôi valentino vừa ra mắt!"
"Thật hâm mộ, con nhà giàu, có tiền có thế, có nhan sắc, có cả hội trưởng theo đuổi~ ước gì tôi..."
"Hừ, bà đừng mơ mộng hão huyền. Chúng ta sao có số đấy."
"Haizz..."
"..."
Một ngày đi học của Lan Anh bắt đầu từ những ánh mắt ngưỡng mộ dõi theo. Tóc dài xoã ngang vai, lưng thẳng, tư thế kiêu hãnh cất bước. Từ nhỏ nhận được sự giáo dục hà khắc, với nỗi ghen tị, ngưỡng mộ của mọi người cô chẳng biến sắc. Nụ cười tiêu chuẩn luôn nở trên môi.
"Bộp!"
Hải Dương chạy ngược qua làm hai người va vào nhau. Hắn có vẻ vội vã.
"Xin lỗi."
"Không sao, tôi cũng không chú ý lắm."
"Cô biết hội trưởng ở đâu không?"
"Anh ấy dạo này không đi cùng tôi nữa, chắc nhiều việc quá."
Chính xác là sau cuộc nói chuyện ở phòng y tế, Gia Hân hễ chạm mặt hắn là tránh đi. Hắn sắp nhớ cậu đến phát điên, lại không dám dùng vũ lực khiến người chạy mất.
"Tôi đi."
"Khoan đã!"
Bàn tay thon dài níu ống tay hắn.
"Chúng ta cũng lâu rồi không đi cùng nhau. Bữa trước cậu cứu tôi còn chưa cảm ơn."
"Không cần."
Cô không còn giá trị lợi dụng, hắn lười dây dưa. Dáng người cao lớn dứt khoát bỏ đi.
"Cậu..."
Hừ! Lúc hắn bị cô lập, là ai vươn tay ra giúp đỡ? Cô sẽ chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-quay-nat-ngon-tinh/3599890/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.