Cuối cùng ngày hôm đó cũng qua, năm mới cũng nhanh chóng lướt qua, khi Tịch Nguyệt còn chưa cảm thấy gì thì cũng đã qua tháng giêng, thời điểm ước định của La Lệ Toa và Lục Vương gia cũng sắp đến, ngay cả Tịch Nguyệt cũng hơi chờ mong mọi chuyện tiếp theo.
Nhưng mà nói đến chuyện này, Tịch Nguyệt lại cảm thấy mình không nhìn thấu Cảnh Đế, dù sao lúc trước Cảnh Đế cũng không nói như vậy. Trước kia khi còn không biết diện mạo của La Lệ Toa thì Cảnh Đế đã muốn nạp nàng, hiện giờ xem ta nàng là một mỹ nhân như vậy, sao Hoàng thượng lại thay đổi chủ ý đây!
Nàng không cho rằng nguyên nhân là do La Lệ Toa, dù sao Địch Ngõa cũng phụ thuộc và Nam Thấm, cho dù công chúa Địch Ngõa to gan lớn mật cũng không đến mức này, nhất định là bọn họ đã lén lút thỏa thuận gì đó.
Tịch Nguyệt vừa ăn vừa nghĩ, Cẩm Tâm thấy thế cười hì hì trêu chọc: “Chủ tử như vậy thực là đáng yêu.”
Tịch Nguyệt nhìn điểm tâm trước mặt, chu môi: “Nha đầu ngươi, càng ngày càng không biết lớn nhỏ, dám cười nhạo ta.”
“Nô tỳ nào dám.” Dường như tâm tình của Cẩm Tâm rất tốt.
Tịch Nguyệt liếc mắt nhìn nàng: “Đã xảy ra chuyện gì thú vị sao?”
Cẩm Tâm thấy Chu ma ma ở bên cạnh cũng không có phản ứng lớn gì liền cười hì hì mở miệng: “Nô tỳ cũng không phải người biết kể chuyện cười, vẫn là để cho Đào Nhi đến nói cho ngài đi, đương nhiên là có thể để ngài cười thoải mái.”
Tịch Nguyệt phất tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-hau-cung/760207/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.