Cảnh đế xử lý xong triều sự, nghe ám vệ nói lại tất cả chuyện đã xảy ra ở chỗ Trần Vũ Lan, sau khi cho người lui ra thì cẩn thận suy nghĩ.
Mặc dù Tịch Nguyệt nói lại chuyện này với giọng điệu bình thường, nhưng mà Trần Vũ Lan vẫn khiêu khích đủ điều, vốn dĩ hắn giữ lại Trần Vũ Lan là vì muốn thả một nước cờ, đợi đến thời gian thích hợp thì có thể sử dụng, mặc dù tâm tư nàng ta ác độc, nhưng mà ngược lại cũng không thể trở mình tạo ra sóng lớn gì trong cung, không nhất định phải trừ bỏ nàng ta.
Ai có thể nghĩ được thế nhưng nàng ta lại có chút may mắn, cuối cùng lại có thai.
Về phần Thẩm Tịch Nguyệt.
Lại cẩn thận suy nghĩ một lát, ngón trỏ của hắn gõ nhẹ từng nhịp lên mặt bàn, tựa như đang suy tính kỹ càng.
Cố ý làm hay là vô tình làm?
Nhưng phàm là chuyện gì khiến cho hắn không thấy rõ, thì đương nhiên hắn sẽ không khinh nhờn.
Trong căn phòng yên tĩnh truyền đến tiếng bước chân cực kỳ khẽ. Lai Hỉ đứng ngoài rèm, bẩm báo: “Khởi bẩm chủ tử. Huệ phi nương nương cầu kiến.”
Cảnh đế nhìn về phía cửa ra vào, nhếch miệng lên nở một nụ cười cay nghiệt. Hắn lại cực kỳ hiểu rõ vì sao nàng ta đến vào thời điểm này.
“Tuyên.”
“Vâng”
Không lâu sau, mỹ nhân mắt ngọc mày ngài đã tiến vào trong phòng.
Hạ thấp người rồi nhẹ nhàng cúi đầu, Cảnh đế vội vàng gọi dậy, giống như không đành lòng để nàng ta như thế.
Phó Cẩn Dao dịu dàng nhìn Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-hau-cung/760155/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.