Trans: Toffee
"Đến." Tinh Biến nói.
Nghe được tiếng của Ma Tôn, Cốc Tắc Minh giật mình tỉnh mộng.
Hắn theo bản năng chải chuốt lông chim một chốc, mới nhớ tới mình đang bị Ma Tôn mang ra ngoài. Thế là dùng cánh gỡ miệng túi, thò đầu nhìn nhìn ra bên ngoài.
Xung quanh toàn là sương mù, trên mặt đất có thể mơ hồ thấy được mấy cây cỏ mọc lưa thưa, cây nào cũng ủ rũ, tựa hồ bị ma khí dày đặc ép đến oằn mình xuống.
Một khối tinh thạch to lớn trắng như tuyết lẳng lặng nằm phía trước, tản ra ánh sáng nhè nhẹ.
Tảng đá gần như không có tạp chất, bên ngoài trơn bóng có thể soi được cả người.
Cốc Tắc Minh duỗi chân nhảy ra, ngã bẹp trên đất lại vùng vẫy bay lên đậu trên vai Ma Tôn.
"Đây là..." Hắn tò mò quan sát tinh thạch kia.
"Kính Hoa Thuỷ Nguyệt." Tinh Biến trả lời.
Kính Hoa Thuỷ Nguyệt vốn là tên một hồ nước. Nghe nói nước trong hồ nếu uống sẽ khiến người ta tâm thần cuồng loạn, Lưỡng Diện hồ quen mê hoặc nhân tâm khi nhưỡng rượu "Văn Tuý"* sẽ lấy nước hồ này. Sau này một tu sĩ phản bội Vạn Kiếm Tông nhập ma đạo trọng thương bá chiếm nơi này của chúng, Lưỡng Diện hồ từ đó mai danh ẩn tích. Tu sĩ này tu luyện ở đây mấy năm, không màng thế sự, nhưng Ma Tôn lúc đó sợ hãi hắn tăng mạnh thực lực, trăm phương ngàn kế muốn trừ bỏ người này. Nhưng mưu kế của Ma Tôn chưa thành, tu sĩ này đã phi thăng.
(*) Ngửi là say.
Truyền kỳ chính là, tu sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-cua-bo-cau-tinh/221649/chuong-12.html