Trans: Toffee
Cốc Tắc Minh cảm giác một ngày bây giờ cũng chẳng có gì khác lắm so với lúc ở trên núi.
Ngủ ngủ, làm đồ ăn. Thỉnh thoảng ra cửa đi dạo, gặp Thương Thương còn có thể đứng lại chào hỏi.
Ma Tôn ngoại trừ tới ăn cơm đúng giờ đúng chỗ, lúc khác chưa từng xuất hiện.
Cốc Tắc Minh siêng năng chẳng được hai ngày, liền chứng nào tật nấy, lề mà lề mề, thường xuyên để Ma Tôn nhìn bàn trống, thậm chí có khi còn không thèm tới.
Ma Tôn vẫn luôn im lặng. Nhưng có một ngày, nhìn thấy cái bàn vắng tanh cùng Cốc Tắc Minh đang rúc trên giường bày vẻ mặt vô tội, ôn hoà cười.
Y cười cực kỳ dịu dàng. Trong nụ cười là "Ta nhớ kỹ, ngươi chờ đấy."
... Ăn không trả tiền mà còn nhiều chuyện như vậy, còn chưa cưới ngươi về đâu.
Cốc Tắc Minh hoảng hốt nghĩ, cuộn mình trong chăn.
Thương Thương lần đầu gặp lại Cốc Tắc Minh, lắp bắp kinh hãi: "Nuôi cũng không tệ lắm đấy nhỉ."
Cốc Tắc Minh: "......"
Thương Thương lại nhéo nhéo mặt Cốc Tắc Minh: "Còn tưởng tôn thượng lấy thuốc chỗ ta để treo mạng cho ngươi chơi thêm một chút, không ngờ ngươi còn có giá trị khác?"
"Ồ," nàng nghiêng đầu, "Chẳng lẽ tôn thượng thích kiểu như ngươi à?"
Cốc Tắc Minh: "......" Hắn không muốn nói chuyện với người thấy hắn sắp chết mà không thèm cứu......
Kỳ thật hắn càng không muốn nói chuyện với Ma Tôn ngày ngày uy hiếp chỉ thiếu chút nữa là mang hắn đi thịt, nhưng ai bảo Ma Tôn biết bí mật Thần Toán Các với lại nắm thóp hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-cua-bo-cau-tinh/221648/chuong-11.html