Trans: Toffee
Buổi sáng ngày thứ ba, Đại sư tỷ đến xem Cốc Tắc Minh, không ngoài dự đoán thấy một con bồ câu nằm một đống trên giường, như một chiếc bánh ngọt tan một nửa.
Nàng nhấc tay quạt cái bánh ngọt này xuống giường.
Cốc Tắc Minh: "... Được rồi."
Trước khi đi, hắn chải chuốt một thân lông chim trên người.
Lại soi gương, vừa lòng gật gù, phành phạch chuẩn bị cất cánh.
-- sau đó lại bị Đại sư tỷ quạt cho một cánh ngã sấp.
"Gắng mà làm người," Đại sư tỷ nói, "Đừng để người ta phát hiện bản thể của đệ."
"Đệ chỉ bay xuống núi thôi mà...... Đi đường thật sự phiền toái." Cốc Tắc Minh oán giận.
"Sửa ngay cái thói qua loa đại khái của đệ đi," Đại sư tỷ giọng đầy sầu lo, "Ta cũng không muốn bảng hiệu của Diệu Cơ Tử bị phá trên tay đệ."
"Biết rồi." Cốc Tắc Minh xua tay.
Sau khi Cốc Tắc Minh xuống núi, suy tư một chút xem mình nên làm gì.
Ma Tôn hành tung bất định, hắn là không thể nào biết vị trí của y.
Nghĩ như vậy, chỉ có thể đi đến vực Vô Tận nơi ma tu tụ tập thử xem.
Vực Vô Tận vốn là nơi đất cằn sỏi đá, chẳng qua ma tu đã từng yếu thế, bị chèn ép phải mai danh ẩn tích, không ít ma tu tụ tập ở đó né gió tránh bão, dần dà cũng phát triển ra hình ra dạng.
Đương nhiên, tất nhiên nơi ma tu tụ tập không chỉ ở nơi đó. Chẳng qua Thần Toán Các từng nhận công việc tại vực Vô Tận, Cốc Tắc Minh mới biết được một hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-cua-bo-cau-tinh/221639/chuong-2.html