Người vẫn hay ríu rít bên mình đột nhiên biến đâu mất, điều này khiến cho Hoài Chiêu hoảng loạn không thôi. Cô ngó đầu ra khỏi cửa lớp, thu hút vô số ánh nhìn từ các bạn học sinh đi ngang qua. 
Ngọc Nghi nhiệt tình đáp lại Hoài Chiêu bằng một cái vẫy tay lâu thật lâu, rồi ra hiệu bảo cô ấy cứ vào lớp trước, còn bản thân thì bắt đầu lôi kéo hai quân sư của mình chạy mất. 
Hiện tại, dưới căng tin. 
"Hai người, mình có thể hỏi hai người một chuyện riêng tư được không?" 
Như đánh hơi thấy mùi thú vị, Ngân Châu vội đáp ngay: "Tất nhiên!" 
Minh Quân đang thưởng thức gói Oishi vị rong biển, vừa nhai vừa hỏi: "Chuyện gì cơ?" 
"Mình nên...tặng quà Giáng sinh gì cho Hoài Chiêu đây?" 
Âm thanh đầu tiên mà cô nghe được từ Ngân Châu là một tiếng cười khẽ: "Cậu lo lắng quá mức rồi đấy." 
Minh Quân cũng gật đầu tán thành: "Mình tin là Hoài Chiêu sẽ thích bất cứ thứ gì cậu tặng." 
Nghe vậy, Ngọc Nghi lắp bắp nói: "V-Vậy... Đồ trang sức thì sao?" 
Minh Quân và Ngân Châu lại bật cười, hoàn toàn đối lập với vẻ mặt đần độn hiện giờ của Ngọc Nghi. 
"Cậu không nghĩ như thế là quá vật chất sao?" Với tư cách là một đứa con gái coi trọng tình cảm hơn tiền bạc, Ngân Châu lên tiếng. 
"Nhưng đó là món quà Giáng sinh đầu tiên của tụi mình. Mình muốn nó phải thật đặc biệt!" 
"Mua trang sức thì cũng được. Nhưng cậu có đủ tiền sao?" Minh Quân hỏi vậy là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-mat-troi/2961851/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.