Lúc bá tước trở về vào buổi tối. Lần này ngài đem con hồ ly săn được cho Arthur, mà Arthur lại chẳng nhúc nhích gì. Bá tước đột nhiên nở một nụ cười kỳ quái,“Được rồi, vịkỵsĩáo xanh kia đang ở trong hoa viên chờ ngài, giờ ngài có thể đi thực hiện lời hứa của mình.”
Arthur cũng không có gì kinh ngạc, chỉ gật gật đầu, đi về phía hoa viên. Lâm Linh cũng căng thẳng vội vàng chạy theo ra ngoài.
Lúc này, trời chiều như lửa đốt tới chân trời như một sắc thái kỳ dị.
Lúc Arthur và Lâm Linh tới hoa viên thì đã thấy vịkỵsĩáo xanh kia tay cầm cây rìu lớn đang đứng chờ bọn họ. Thấy bọn họ xuất hiện, vịkỵsĩhài lòng gật đầu,“Tốt lắm, ngươi quả nhiên rất biết giữ lời hứa. Ngươi không sợ chết sao?”
Arthur vẻ mặt trầm tĩnh nhìn hắn, ngạo khí trong con ngươi chớp động, “Không giữ uy tín còn đáng sợ hơn cả cái chết.”
“Được, vậy chúng ta bắt đầu.”Kỵsĩáo xanh ý bảo hắn tới đứng trước mặt mình.
Hắn mới bước được vài bước thì Lâm Linh kéo tay áo lại, thấp giọng nói,“Đừng đi, Arthur, ngươi sẽ chết đấy.”
Hắn quay đầu lại, màu tím trong đôi mắt dao động vài tia ôn nhu lộng lẫy hiếm thấy cùng ý chí kiên định tuyệt không dao động,“Ta sẽ không chết. Hãy tin ta.”
Nói xong, hắn rút tay áo lướt tới trước mặtkỵsĩáo xanh, theo ước định chờ tênkỵsĩtrảm hắn. Tênkỵsĩkia cũng không chút khách khí chém xuống!
Lâm Linh chưa kịp định thần thì đột nhiên thấy bất ngờ!
Một rìu bổ xuống nhưng Arthur không có chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2302100/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.