Chuyện phát triển tới mức tệ hơn dự đoán. Mặc dù Lâm Linh đã đoán được phần nào phản ứng của Mặc Lâm, nhưng thấy Mặc Lâm thần sắc ngưng trọng cỡ này thì thật sự là rất bất an.
“Trình tự trò chơi càng ngày càng loạn.” Mặc Lâm xoa xoa thái dương,“Lấy không được bàn tròn thì trò chơi cũng không cách nào tiếp tục được nữa.”
“Arthur trả lời như thế cũng khiến ta giật cả mình, không biết hắn nghĩ cái gì nữa.” Lâm Linh mặc dù là nói như vậy, nhưng không hiểu sao lúc đó trong lòng có một tia mừng thầm.
Mặc Lâm phức tạp nhìn nàng một cái, lại quay đầu:“Giờ cũng không thể buộc hắn đi lấy Guinevere được, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.”
“Vậy phải làm thế nào? Chẳng lẽ là đến chỗ công chúa ăn trộm bàn?” Lâm Linh ra chủ ý lung tung. Là ảo giác sao, hình như nàng cảm thấy ánh mắt Mặc Lâm nhìn nàng có chút kỳ quái, thậm chí còn mang theo một tia bí hiểm.
“Không được, bàn của nàng thì chỉ khi làm của hồi môn cho nàng thì mới có tác dụng.” Mặc Lâm trầm giọng nói.
“Vậy, vậy chẳng lẽ trò chơi này sẽ kết thúc sao? Thật sự không còn cách khác? Đây là trò chơi a, nhất định còn có cách khác mà? Như trước kia ta cũng từng thấy một trò chơi dưỡng thành thế này, nếu một con đường bị tắc thì vẫn còn một con đường nữa, có lẽ quá trình sẽ khác nhau, nhưng kết quả cuối cùng vẫn giống nhau !” Lâm Linh cũng bối rối, lúc này nàng như đang bị quay vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2302056/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.