Không biết Mặc Lâm đã dùng cách nào mà Arthur lại dễ dàng để cho Lâm Linh và Lancelot đơn độc lên đường. Dưới sự trợ giúp của bạch ma pháp của Mặc Lâm, hai người rất nhanh đã tới được biển Seberia .
Mặc dù đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng lúc Lâm Linh tận mắt chứng kiến biển băng thì vẫn hít một ngụm khí lạnh.
Màu đen thẫm của bầu trời đè lên màu xanh đậm của biển cả. những tảng băng màu lam trôi nổi trên nền biển đen, không ngừng va chạm lẫn nhau, trong một mảng yên tĩnh thi thoảng phát ra tiếng nổ.
Biển băng Seberia, xinh đẹp mà tàn khốc. Một mảng màu xanh yên lặng mà sâu xa, những biểu hiện mê hoặc lòng người mà tràn đầy nguy hiểm. Chưa cần phải nói tới có thể qua được những bãi đá ngầm ở biển rộng này hay không, riêng dòng hải lưu nóng lạnh ở dưới những tảng băng kia cũng đủ có thể nhanh chóng đoạt đi mạng người.
Ở giữa những hòn đảo nhỏ trôi nổi có một hòn đảo là nơi mà Salian thường hay xuất hiện.
“Lâm Linh, nhìn kìa, đó chính là hòn đảo Odin.” Lancelot chỉ chỉ một hòn đảo nhỏ hình điểu cách đó không xa. Bởi vì Mặc Lâm đã cho các nàng xem qua hình của nó nên cũng dễ dàng phân biệt.
“Ân, nhưng chúng ta làm cách nào để sang đó đây?” Ánh mắt của nàng linh động lưu chuyển,“Tiểu Lan, hay chúng ta lợi dụng những tảng băng kia đi.”
Lancelot cười gật gật đầu.
Hình ảnh ngược của trời đêm phản chiếu trên mặt nước, nhất thời khiến Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2302055/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.