Sau khi tan học, Quách Đình và Lâm Linh cùng đi chọn mua quà tặng cho Lưu Kỳ.
Nội thành náo nhiệt lắm quán xá, nhờ giá cả của những món đồ bán ở đây rất rẻ nên có rất nhiều học sinh thường đến mua.
“Lâm Linh, cậu nghĩ nên mua gì cho Lưu Kỳ là thích hợp nhất?
Nhìn những gian hàng đầy đủ sắc màu xung quanh, vẻ mặt Quách Đình đăm chiêu.
Lâm Linh liếc mắt sang những gian hàng chung quanh, chợt đôi mắt bị thu hút bởi một tủ kính ở một gian hàng.
Đúng lúc đó Quách Đình cũng mừng rỡ reo lên:“Lâm Linh, cậu nhìn kìa, chiếc vòng hổ phách này thật đẹp!”
Lâm Linh nhìn chằm chằm vào chiếc vòng cổ, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi.
Chiếc vòng hổ phách này thật sự rất giống với chiếc vòng mà phụ vương Arthur đã tặng cho nàng, từ hình dáng cho tới kích thước màu sắc đều giống y hệt.
Trong phút giây ngỡ ngàng đó, nàng chợt nhớ tới khoảnh khắc mà hắn đeo chiếc vòng cổ lên cổ nàng.
Đầu ngón tay mát lạnh như dòng suối nhỏ, thanh thấu lạnh lẽo xẹt qua đáy lòng.
Giờ phút đó, cảm giác như nắng và hoàng hôn như ngừng lại. Ngọn gió như có như không thổi qua mấy tán cây cao bên cửa sổ, nhẹ nhàng cuộn sóng lay động, chiếu lên khoảnh sân một mảnh màu vàng muộn màng.
Thời gian ngưng đọng, không gian xung quanh như đang rời xa thế giới hiện thực, yên tĩnh vô cùng.
Trong ký ức xẹt qua những hình ảnh dưới cây anh đào, hợp với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2302035/chuong-95.html