“Cười cái gì mà cười, có tin tôi lại cắn cậu thêm một cái nữa không?” Lâm Linh tức giận nói.
“Ta đang xem thử sự nhẫn nại của nàng sẽ tới đâu, không ngờ lúc bộc phát cũng dữ dội như vậy.” Arthur nhướng mi trêu chọc,“Tuy nhiên, nếu không làm như vậy sẽ không khiến cho nàng nhớ kỹ được, có nhớ rõ lần sau không được làm những chuyện như vậy nữa không?”
“Ta……”
“Hôm nay coi như này may mắn còn có một đống đệm lưng đỡ, nếu lỡ có một ngày nàng rơi rât thê thảm, rơi đến tàn phế, rơi đến mặt mày hốc hác, rơi đến đầu rơi máu chảy……”
“Này này! Cậu đừng có nói ghê dữ vậy được không!”
“Tương lai của ta cũng sẽ không lấy người phụ nữ không biết trân trọng bản thân.” Hắn lại thốt lên.
Lâm Linh nghe được những lời này, mặt thoáng đỏ lên, nhỏ giọng làu bàu,“Giờ tôi có thể trở về được chưa.” Không đợi hắn gật đầu, nàng đã nhanh chóng chạy như bay trốn đi.
Luc dùng cơm, cũng có mấy kỵ sĩ thấy dấu vết dị thường trên tai của bệ hạ, nhưng mọi người đều giữ trong lòng là được rồi, cho nên cùng lắm họ chỉ trao đổi ánh mắt với nhau. Nhưng trên đời này cũng có mấy tên không đơn giản như vậy. Tỷ như —
Khải vừa vào cửa đã la lên như một chiếc máy bắn súng liên thanh:“Oa! Các ngươi nhìn xem thế nào vành tay của bệ hạ lại có màu đỏ a? Trời ạ, không lẽ muỗi bây giờ lại lợi hại như vạya? Thật sự là siêu khủng bố a! A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2302021/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.