Trong đầu Lâm Linhmột mảnh hỗn độn, nàng không hiểu rõ tại sao trông Duagloth như đã lường trước được việc nàng sẽ xuất hiện ở đây. Coi như là người La Mã đang ởgần đây đối chiến với người England, nhưng hắn tới cũng quá mức đúng lúc rồi chứ?
“Sao người biết ta ở đây?” Nàng cố khống chế trống ngực cuồng loạn, vẻ mặt cố gắng thể hiện sự tỉnh táo, nhưng cơ mặt vẫn có sự co rút nhỏ biểu thị sự lo lắng và căng thẳng.
Khóe miệng của hắn khẽ nhếch lên:“Đương nhiên là tới đón ngươi, cô gái sư tử của ta.”
Tim nàng giật nảy mình, ý của hắn là — không, nàng sẽ không giẫm lên vết xe đổ lúc trước nữa. Nàng tuyệt đối sẽ không trở thành công cụ để hắn uyhiếp Arthur.
“Duagloth, ta nói rồi, ta tuyệt đối sẽ không để kẻnào dùng ta làm công cụ uy hiếp với Arthur.” Nàng vừa nói xong chữcuối, đột nhiên nhào tới đánh tên kỵ sĩ gần mình nhất, nhanh tay đoạtlấy kiếm của hắn.
Ai cũng không thể ngăn nàng đi gặp Arthur.
Ai cũng không thể.
Chỉ cần nghĩ đến chuyện sẽ nhanh chóng tìm thấy hắn, lòng nàng lại trànngập sức mạnh và dũng khí, cho dù phía trước có thiên quân vạn mã, nàngcũng không sợ.
Cái gì nàng cũng có thể làm được.
Chỉ cần yêu, là có thể làm được.
Duagloth nhíu mày:“Lần này ta không dùng ngươi để uy hiếp Arthur, bởi vì đối với Arthur mà nói, ngươi đã không còn giá trị để uy hiếp hắn.”
“Ý ngươi là sao?” Nàng run rẩy chĩa mũi kiếm vào ngực hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2301997/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.