Một ngọn gió lạnhthổi tỉnh Vân Phong. Nàng được đặt nằm trên một chiếc giường lớn xinhđẹp, kinh ngạc nhìn một vòng chung quanh, trên vách tường được treo đầynhững bước tranh đậm sắc tôn giáo, những ngăn tủ phủ lụa vàng, đơn giảnmà không kém phần cao quý. Nàng không thay y phục, cận thận bước xuốnggiường, phát hiện cửa sổ không biết từ khi nào đã bị mở rộng một cách kỳ lạ, từng ngọn gió lạnh băng thổi vào cửa sổ, từng mảnh rèm lụa trắng bị gió thổi tung bay bay theo gió. Ngoài cửa sổ là một bầu trời tối đenkhông thấy điểm cuối.
Có lẽ cũng không muốn nghĩ gì nữa, chỉ cần cứ ngủ như vậy, muốn vô thức trốn tránh đi.
Nhưng đôi khi ngủ lâu quá, lại không phân được rõ đâu là cảnh trong mơ đâu là cảnh thực tại.
Cho dù có tỉnh lại, lại cũng cảm thấy giấc mơ kéo tới hiện thực, mà sự thật cũng không đáng yêu như vậy.
Nhưng nếu không tỉnh lại, thì sự thật cũng không thể nào được tiếp diễn.
Cửa đột nhiên bị đẩy ra, một bóng người cao gầy xuất hiện sau lưng nàng.Cảm nhận được khí tức đè nén từ phía sau, cho dù Lâm Linh không quay đầu lại, cũng biết người tới là ai.
“Trông ngươi đã khá hơn nhiều.” Giọng nói trầm thấp của Duagloth không nghe ra bất cứ tình cảm gì.
“A, rốt cuộc là ngươi muốn làm gì?” Nàng nghe thấy giọng nói yếu ớt thổiqua cổ họng mình,“Ta tưởng tiểu Pars đã nói cho ngươi biết chứ, Arthurbọn họ đã không nhận ra ta, cho nên ta cũng đã không còn giá trị lợidụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2301994/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.